Chương trước
Chương sau
Anh——
Thật sự không thể.
Quý Lâm Xuyên nhớ lại kế hoạch học nấu ăn và câu cá, sau khi khổ sở cộng thêm học trượt ván xong, anh ôm tâm trạng "quyết đánh đến cùng" đi tới trước tấm bảng ra đề, lặng lẽ đọc lại những công thức đoán mò thời đi học, trịnh trọng viết xuống chữ C.
"Chính xác, mỏm đá hạ 1m, +1 chỗ đạp."
Quý Lâm Xuyên thở phào nhẹ nhõm, anh tạm giữ được cái filter dày 8000m của Tang Tiếu, cảm ơn ông trời đã cho anh có được dòng m.á.u Châu Âu trong một thoáng
"Đệt!!! Được nha thầy Quý!" Cao Trục không nói hai lời, vội vàng vẫy tay gọi những người khác: "Chúng ta nhanh lên, đợi mỏm đá hạ xuống còn 4,5m thì trực tiếp kêu người leo lên!!!"
Tang Tiếu nhìn tất cả mọi người thảo luận anh một câu tôi một câu, cô đều đờ đẫn, sao bỗng dưng bọn họ có chứng có cớ quá vậy!
Ban nãy nói không sao, quả nhiên là đang an ủi đồ cùi bắp như cô ư?!
Nếu không tại sao bọn họ một người nói ba dài một ngắn thì chọn ngắn nhất, một người nói nếu không bằng nhau thì chọn D, dù ai nói cái gì thì những người còn lại vẫn có thể thuận lợi nói tiếp, kiểu ăn ý đó khiến trong lòng Tang Tiếu tràn đầy thán phục.
Trời ạ.
Bọn họ đỉnh thật sự.
Quả nhiên, chỉ có loại gà như em là không hợp QAQ.
Cả người Tang Tiếu quẩn quanh một nỗi ưu phiền mang tên không hợp, hệt như một hồn ma nhỏ.
Cô ngồi xổm dưới đất, thấy mọi người không để ý tới mình, cô do dự sờ ván trượt.
Trông ván trượt rất giống ngự kiếm, cô có thể lén luyện tập ở một bên, phải tỏ ra là mình đang cố gắng, không thể kéo chân sau rành rành như vậy được! .
||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||
"Tang Tiếu?" Dù Quý Lâm Xuyên trả lời câu hỏi nhưng ánh mắt vẫn luôn rơi trên người Tang Tiếu, anh thấy cô chuẩn bị đi ra ngoài thì không khỏi gọi cô, sau đó ngồi xuống, nhìn thẳng vào Tang Tiếu, vẻ mặt nghiêm túc như nói ra một sự thật: "Em không gà, tin tưởng sư huynh được không?"
Quý Lâm Xuyên nói xong thì đưa tay chỉ vào ba người trước mặt đều trả lời sai: "Mọi người đều giống nhau." Vì vậy em đừng sợ trả lời. NPC không để cho bốn người trả lời cùng lúc, lần lượt thay phiên, hơn nữa thời gian đổi câu hỏi cũng có quy định, mỗi phút đổi một câu, trong năm phút, bọn họ cũng chỉ lờ mờ giải đúng một câu.
Không!
Chúng ta không giống nhau!!!
Hai mắt long lanh của Tang Tiếu mở to, trong lòng điên cuồng kêu gào.
Rõ ràng có sự ăn ý giữa những người thông minh mấy anh, em không có!
Huhuhu, em chỉ là đồ cùi bắp đến tận bây giờ cũng chẳng biết tại sao không đều nhau thì chọn D!!!
...
Quý Lâm Xuyên nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn mềm mại của Tang Tiếu, trong lòng cũng mềm thành một bãi, trên gương mặt lạnh nhạt quanh năm suốt tháng cũng không khỏi hiện lên ý cười: "Mọi người ở đây đều đoán mò, em cũng đoán mò chung với mọi người nhé?"
Anh vẫn luôn nhớ tới lúc Tang Tiếu vừa nhìn thấy câu hỏi có bao nhiêu đóa hoa mẫu đơn, cô cúi đầu, rất buồn bã, trên thực tế bọn họ đều cho rằng câu hỏi kia vô cùng âm phủ, anh cũng mò mẫm đoán trúng thôi.
"Em không!" Tang Tiếu quả quyết lắc đầu, mắt hạnh tràn đầy sự kiêu căng, hết sức kiêu căng mà từ chối: "Hoạt động của mấy anh quá trẻ trâu, em hoàn toàn xem thường!"
Ba người trước mặt đang chuẩn bị đoán mò tiếp: "..."
Cư dân mạng/Fans Quý Lâm Xuyên đang ganh tị: "..."
Chỉ số ra vẻ: 366/999.
Ye!
Tang Tiếu thầm giơ nắm đ.ấ.m nhỏ.
Điểm hãm lờ tích được còn nhiều hơn trước khi cô dự đoán tới quay show, coi như chút nữa bị kẻ bắt giữ túm vào nhà giam cũng đáng giá!!!
Tang Tiếu chỉ chỉ về phía trước: "Sư huynh, em đến chỗ đó chơi, thuận tiện giúp mọi người canh chừng nha!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.