🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mới sáng sớm, độ hot của phòng livestream chưa cao, chỉ có vài fans trên bình luận lo lắng hỏi Quý Lâm Xuyên đã gặp chuyện gì sao? Sắc mặt quá xấu.
Vài phút sau, ngoài A Tiếu, bốn người còn lại đều đã ra ngoài, đương nhiên có người chú ý tới sắc mặt của Quý Lâm Xuyên.
Bạch Dao sợ nếu mình là người đầu tiên hỏi sẽ bị fan của Quý Lâm Xuyên tấn công. Giang Tuấn thì lười hỏi. Còn bộ đôi luôn vui vẻ Tống Dập và Diệp Doãn Đồng lại như đang mộng du, trên gương mặt của cả hai như được khắc bốn chữ giống nhau: Hoài nghi cuộc đời.
“Chào buổi sáng nha.”
Trong lúc phòng khách đang lặng ngắt, A Tiếu mệt mỏi thất thần đi ra, uể oải chào buổi sáng xong, cô lại nằm vật ra ghế như cá muối.
Hu hu hu hu.
Sáng sớm nay, cô làm bừa bộn cả giường, nhưng lại không nhận được điểm ra vẻ gì hết.
Thấy A Tiếu biếng nhác, Bạch Dao cười dịu dàng: “Ăn sáng xong, chúng ta phải ra bẻ ngô đó, trưa nay chị sẽ nấu ăn cho mọi người nữa.”
“Hở? Tôi không đi đâu.” A Tiếu nhớ đến việc mình làm giường đệm lộn xộn lần hai không được tính điểm ra vẻ, không khỏi nghiêng đầu nhìn Bạch Dao, chậm rãi lặp lại câu ngày hôm qua: “Mọi người đi đi, da tôi non lắm, rất sợ phải phơi nắng, không bẻ ngô với mọi người được đâu.”
Im lặng.
Một sự im lặng kéo dài.
A Tiếu: o(╥﹏╥)o
“Tang Tiếu!” Giang Tuấn lập tức bùng nổ, quát to trách cứ: “Cô thật sự nghĩ mình tới miền thôn núi này làm công chúa đấy à? Muốn làm công chúa thì về nhà làm giùm tôi đi được không? Cô không bẻ ngô của mình thì để ai bẻ giúp cô đây hả? Cô đừng hòng bắt Dao Dao bẻ giúp nữa đấy!”
Bạch Dao khẽ cau mày, kéo ống tay áo Giang Tuấn: “Giang Tuấn...” A Tiếu mơ màng ngẩng đầu: “Tôi bẻ xong rồi mà, sao phải bắt Bạch Dao bẻ giúp tôi làm gì?”
Nghe vậy, Giang Tuấn cười một cách châm chọc: “Cô nói dối mà không chớp mắt cơ đấy? Mười một giờ hôm qua tôi nghe lầu ba có tiếng động, chẳng lẽ cô định nói mình đã bẻ xong năm mươi cân ngô chỉ trong vòng ba tiếng, cô ư?” Những người khác hẳn có thể bẻ xong, nhưng cái loại vừa giả vờ yếu đuối vừa lười biếng như Tang Tiếu thì nhất định là không.
A Tiếu cau mày nhìn chằm chằm Giang Tuấn với vẻ rất không vui. Mình sống hai mươi hai năm, lần đầu tiên bị một người vu oan ba lần.
Lần đầu tiên, anh ta nói cô lén ăn vụng trong phòng. Lần thứ hai, anh ta nói cô muốn để Bạch Dao bẻ hết ngô. Lần thứ ba, anh ta nói cô nói dối không ngượng miệng.
A Tiếu lặng lẽ siết chặt nắm tay nhỏ, chờ trưa về phòng cô sẽ học bùa xui xẻo của tam sư huynh, cố gắng vẽ cho thật đúng để làm anh ta té ngã ba, không, hai lần... có, có thể ứng nghiệm một lần thôi cũng được, té lộn đầu một cú cho biết!
“Anh Giang, A Tiếu thật sự bẻ xong rồi ạ.” Lúc Tống Dập nói chuyện, dường như chỉ dùng hơi thở. Cậu ta nhìn Tang Tiếu với vẻ khâm phục, chỉ muốn bái A Tiếu làm sư phụ ngay tại chỗ: “A Tiếu không chỉ bẻ xong ngô của chị ấy, mà còn giúp em và chị Đồng Đồng bẻ xong phần bọn em nữa ạ.”
Ba người đã thiết lập một tình bạn sâu đậm ở cánh đồng ngô. A Tiếu nói mong họ gọi mình là A Tiếu, thế là Tống Dập đồng ý ngay, mặc kệ trên thực tế cậu ta nhỏ hơn A Tiếu tận bốn tuổi.
Nghe vậy, Giang Tuấn và Bạch Dao trố mắt, không thể tin: “Sao thế được?”
Diệp Doãn Đồng vừa được A Tiếu giúp nên không muốn chứng kiến cảnh Giang Tuấn nhằm vào A Tiếu. Chị ấy đưa tay chỉ ra ngoài cửa, nói rõ ràng từng chữ: “Ba người bọn tôi bẻ xong một trăm bảy mươi lăm cân ngô còn dư lại rồi, toàn bộ được chất trong kho kìa, mọi người muốn thì có thể đi xem thử.”
Ngay khi Diệp Doãn Đồng vừa dứt lời, A Tiếu cũng nhìn về Giang Tuấn rồi nghiêm túc sửa cho đúng: “Nói một cách chính xác là, chúng tôi đã bẻ ngô xong trước mười giờ rồi. Từ mười giờ tới mười một giờ, tôi, Đồng Đồng và Tiểu Dập đã chơi trốn tìm ở đó đấy.”
Trong mắt A Tiếu, hai tiếng đồng hồ đã bị coi là thành tích rất kém cỏi ở tông môn rồi. Là một người chuyên đứng cuối, cô kiên quyết không cho phép người khác cộng thêm một tiếng nữa vào thành tích tệ hại của mình!
A Tiếu vừa nói xong, giọng của tổ đạo diễn phát ra từ micro của một số người: “Tang Tiếu 100 cân ngô, Diệp Doãn Đồng 180 cân ngô, Tống Dập 197 cân ngô, tất cả đã được ghi nhận, nhiệm vụ hoàn thành. Mời ba người Quý Lâm Xuyên, Bạch Dao và Giang Tuấn mau chóng hoàn thành nhiệm vụ!”
Giang Tuấn và Bạch Dao ngây ra.
Dân mạng trong phòng livestream cũng đần CMN mặt ra!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.