Đường Giai Ninh như đi lạc trong sương mù, cái nào hiểu thì gật đầu, cái thì lắc đầu.
“Không hiểu?” Tần Mỗi Vũ hỏi.
"Không...Vẫn không hiểu lắm... Nói tóm lại chúng ta cần tránh xa cô ta một chút, không cần trêu vào, chúng ta trốn đuợc thì trốn."
Tần Mộc Vũ chỉ cười không nói, 'trốn'?
A!
Như vậy thì sao đuợc, những cái lốp xe dự phòng của Hạ Noãn Tử người nào cũng thật đẹp trai như vậy, cô nhìn rất thuận mắt.
Trong thế giới của gái lẵng lơ, thì lực sát thương của trà sữa chỉ đứng ở mức trung mà thôi, còn cô là một nữ vương của thế giới này, chẳng lẽ còn sợ một ly trà sữa thôi sao.
Người ta xem phim cấp ba đều không tránh khỏi bị ảnh hưởng, còn cô thì tương đối lợi hại, không những không bị ảnh hưởng mà còn sẽ bình luận một chút về các tư thế và độ khó, sau đó sẽ đi tìm trai đẹp mà thực nghiệm một chút.
Đang nghĩ ngợi, ánh mắt Hạ Noãn Tử nhìn lại đây, liền chạm ngay ánh mắt của Tần Mộc Vũ, Sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Tần Mộc Vũ tươi cười nghiền ngẫm, mắt đào hoa nhấp nhô gợn sống, phản chiếu lại một chút trào phúng.
Tựa như đang xem một tên hề đang nhảy nhót dưới ánh mặt trời, lại tựa như đang cười nhạo cô ta không biết tự lượng sức mình.
Các bạn học đang quay quanh xum xoe bên Hạ Noãn Tử, như phát hiện đuợc đều khác thường, theo ánh mắt của cô nhìn lại, hô hấp tất cả đều đông cứng lại.
Gương mặt của Tần Mộc Vũ, có thể nói 360
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-xuyen-de-nhat-yeu-nu/220768/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.