Vừa mở cửa ra, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, "Anh Hai? Khuya rồi anh tìm em có chuyện gì sau?" Tần tiểu thư muốn dành lời khen cho kỹ thuật diễn của mình đi.
Một giây trước thì còn đang hỗn loạn, sang giây tiếp theo đã nhập vào nhân vật rồi.
Nhìn vào ánh mắt của cô gái, Tần Cảnh Thừa nhíu mày, "Vừa rồi là âm thanh gì?"
"Em cũng không biết, lúc nãy em đang ở trong phòng tắm rồi sau đó nghe loảng xoảng một tiếng làm em sợ muốn chết, anh Hai em rất sợ."
Tần Mộc Vũ giả vờ sợ hãi mà hướng vào trong lòng ngực anh ngã vào.
Tần Cảnh Thừa nhíu mày, nghiêng người qua một bên tránh khỏi cô.
Tần Mỗi Vũ, “……”
Hừ, đuợc anh ôm là quý lắm chắc.
Đôi chân thon dài của Tần Cảnh Thừa bước vào, trong phòng thổi tới một trận gió. Chỉ thấy cửa sổ kiểu Pháp ngoài ban công đuợc kéo một bức màn màu tím nhạt đang bị gió thổi tung bay, lộ ra dưới đất đầy mảnh vỡ thủy tinh.....
Anh nhíu mày lại, "Đây là chuyện gì?"
Tần Mộc Vũ lập tức thu lại nét mặt hiện tại, ngây lập tức cảm xúc liền thay đổi không cần tính thời gian, "Em...Em cũng không biết, anh Hai, có phải trong phòng em có trộm vào hay không?"
Âm thanh mềm mại, hợp với biểu tình sợ hãi.
Tần Cảnh Thừa đạm bạc liếc nhìn một cái, sau đó đi tới ban công.
Tần Mộc Vũ chợt nhớ tới trang sức lúc nãy bị cô ném trong phòng tắm, để chân trần chạy nhanh trở vào, "Em đi tháo mặt nạ trước cái đã."
Phịch một tiếng cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-xuyen-de-nhat-yeu-nu/1116760/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.