*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nguyên Vị cầm bức thư trong tay, sau khi đọc hết một lượt, sắc mặt trong chốc lát hết trắng rồi xanh, hết xanh lại chuyển thành tím.
Cơn giận bỗng chốc bốc lên ngùn ngụt, xé nát vụn tờ giấy “Toàn những lời xằng bậy! Kẻ này thế nhưng tâm tư lại ngoan độc như thế, đã chết còn muốn hại người khác sao?!”
Nguyên Vị nhìn tên lính Ngự lâm quân thần sắc sợ hãi đứng hầu bên cạnh, giọng căm phẫn nói “Quật nát thi thể hắn, ném tới vùng hoang vu uy cẩu cho trẫm!”
Nói xong, Nguyên Vị liền phất áo xoay người, rời khỏi Lưu Vân Các, Ngự lâm quân cũng vội vàng theo sau.
Nội dung Nguyễn Oa viết trong bức thư kia, chủ yếu nói về một chuyện.
Năm đó Bách Khiếu Thanh làm phản là xuất phát từ di chiếu của tiên đế và Khương hoàng hậu. Thiên Triều có thể mau chóng khôi phục non sông như thế, tất cả là nhờ Bách Khiếu Thanh ở Kim Ma làm nội ứng.
Khương hoàng hậu trước khi chết đã giao thân thể cho Bách Khiếu Thanh, buộc y ở Kim Ma một bên làm nội ứng, một bên kiềm chế quyền thần ở bờ bên kia, thẳng đến khi Nguyên Vị lớn lên, có thể chân chính nắm giữ hoàng quyền.
Mà Bách Khiếu Thanh cam nguyện xả thân chịu chết, chịu nhục, là vì y yêu mẫu thân của Nguyên Vị – Khương hoàng hậu.
Cho nên, y sẽ thành toàn nguyện vọng của nàng.
Nguyên Vị bừng bừng thịnh nộ, xăm xăm đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-tuong/27909/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.