Một lần nữa, quân của Nam cùng Mộng Quân lại phải rời đi. Nhưng lần này đội quân của bọn họ còn có một sự góp mặt mới, Thủy Tử cùng hơn mấy ngàn người khác.
Không khí tự nhiên cũng được cải tiếng hẳn.
Nhưng cải tiến thì cải tiến, chứ cẩu lương mà cặp đôi uyên ương này phát ra mỗi ngày, thật là khiến cho huynh đệ phải hộc máu mấy lần.
Có tên còn không chịu được, liền đem tất cả bạc của mình vào lầu xanh ở cái làng chài, để thỏa mãn bản thân mình một phen. Mặc dù chuyện chăn gối đã bị Mạc Phàm cấm tiệt, để bảo dưỡng thể lực cho các buổi tập luyện, nhưng cơ hồ gã ta không quan tâm. Tại sao hai vị tướng quân có thể ban phát cẩu lương như thế, mà gã lại không thể thỏa mãn bản thân, chuyện này có chút không thỏa đáng.
Đương nhiên là sau khi mây mưa, thì gã đã bị Mạc Phàm tẩn cho một trận sống chết. Nếu không phải vì Nam sở hữu viên Dưỡng Thương Đan Ngũ Phẩm thì tên đã sớm về chầu ông bà rồi.
Sau một cái màn tra tấn tàn bạo ấy, không ai là không khiếp sợ cả. Uy danh của Nam trong cái đội quân này càng được củng cố.
...
Trải qua một đoạn thời gần ba tháng để đi từ Hự Tứ đến Vô Tử sơn.
Đa phần mọi người trong quân của Mộng Quân hiện giờ là ngư dân, nên đối với một cái địa hình hiểm trở như chân núi Vô Tử, bọn họ đi không quen. Tốc độ như thế mà cũng chậm phải không ít.
Tuy hơi vượt ngoài tính toán của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-thien/1068640/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.