Mạc Phàm và Tư Lỗ dấn đầu hạ gục đám lính canh trước, lúc trước hắn ta không làm điều này vì cơ bản Ảnh Vân Bộ là đủ để luồn qua được rồi, nhưng giờ không còn là đi một mình nữa mà đi với 20 ngàn người khác, nên hắn không thể mắc sai sót được.
Mạc Phàm sử dụng khinh không phóng lên đài quan sát rồi dùng Linh Chi Kiếm giết một tên, Tư Lỗ lúc đó cũng mới vừa leo lên, gã nặng nề vác đao lên chém chết cái tên canh gác. Chém xong thì Tư Lỗ nhìn Mạc Phàm với ánh mắt đầy ganh tỵ, hắn nói.
“Sao người có thể khinh công mà ta không được? Rõ ràng ta cũng là tâm phúc của tướng quân mà?”
Mạc Phàm lúc này cũng thoải mái, hắn mỉm cười một cái nói.
“Khi nào ngươi giảm cân đi, ta sẽ chỉ cho ngươi. Chứ ngươi bây giờ hơi mũm mỉm đấy”
“N-Ngươi! Dám chế ta béo hả! Được lắm, sau này ta sẽ giảm cân, ta sẽ không ăn xúc xích nữa, ta sẽ chăm tập luyện để xem một ngày ngươi sẽ thấy ta bay trên không!” Tư Lỗ kích động nói.
“Được được, ta sẽ chờ đến ngày ngươi có thể bay lên”
…
Trong lúc hai người đang tám chuyện thì Lữ Mộng Quân cùng đội quân của mình đã đột phát thành công vào cổng thành. Tuy là sĩ khí của toàn quân Mãnh Hồ Vương đã tan rã nhưng cái chí liều chết của bọn chúng không hề mất đi mà còn cường đại hơn bình thường.
Kiệt Tư, hắn vốn là tên bị Nam cướp mất cái quần của mẫu thân tặng ở chương trước. Giờ đây hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-thien/1068608/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.