Trương Thuẫn bỏ viên đan đó vào miệng. Một cỗ linh khí nồng đậm từ viên đan tỏa ra lan tỏa từ trong người hắn ta.
“Đùng” Một tiếng nổ vang. Khói mù bay mù mịt không thể thấy bóng dáng thân thể của đối phương
Rồi sau đấy trong làn khí có một luồn hào quang vàng tỏa ra. Mắt Trương Thuẫn được bao bọc bởi một luồn linh khí nồng đậm, trên cơ thể hắn còn ánh lên tia điện cực kỳ nguy hiểm của Kết Linh. Phía sau lưng hắn là một con Trương Xà làm bằng linh khí to hơn trăm mét, nó cao đến mức mới giương một phần ba thân thôi cũng đủ để chạm đến đỉnh vòm của kết giới.
Trương Thuẫn chỉ thẳng tay về phía Mạc Phàm bá đạo nói.
“Con kiến hôi nhà ngươi quả thật là mạnh. Bức được ta dùng các cực đoan nhất để đánh thức huyết mạnh của Trương gia, đáng khen đáng khen”
…
Thanh Dương lão ngồi trên lưng Nguyệt Ngưu không ngừng run rẩy, Trương Thuẫn lại dám đem một đan trân quý như Kết Linh Đan để dùng ra oai với một phàm nhân sao? Nhận thất bại một chút thì có sao đâu? Đâu cần phải tiêu tốn một viên đan tứ phẩm như thế?
Cách tiêu tiền của đại gia quả thực Thanh Dương lão không hiểu.
…
Diệp hồng khi thấy con rắn làm bằng linh khí không ngừng kêu la: “Diệp ca ca mau nhận thua đi, ca ca không đánh lại được hắn ta đâu!”
Như khi thấy Mạc Phàm vẫn đứng đó với đôi mắt kiên định không thể nào rung chuyển được, thì nàng chỉ có thể vô lực đập vào cái kết giới, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-thien/1068593/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.