Luyện được xong bộ pháp thì Mạc Phàm liền muốn thử ngay sức mạnh của nó, hắn hít một hơi rồi vận nội lực trong cơ thể của mình mà dồn vào chân nhảy.
Một cú nhảy của Mạc Phàm cao hơn 10m. Nhưng hắn vẫn còn có thể nhảy tiếp được nữa, thế là Mạc Phàm đạp vào không khí mà phóng tới hơn 50m. Một cú nhảy của hắn đã trèo tót lên ngọn cây rồi, nhưng tham vọng của Mạc Phàm không dừng lại ở đó.
Lại một lần nữa hắn vận nội lực phóng thẳng bản thân của mình lên tới đỉnh ngọn cây cao hơn 100m, tương đương với một tòa nhà cao tầng. Đứng trên một cái lá cảu đầu ngọn cây, Mạc Phàm ngắm buổi chiều tà hoàng hôn. Cái ánh sáng của mặt trời đỏ hỏn như một cái đèn lớn, từng đám may bay xung quanh cái đèn ấy đều bị cái ánh sáng ấy biến thành một màu cam huyền diệu.
Nhìn thấy cảnh đó khiến cho Mạc Phàm hơi lay động, lần đầu hắn đứng trên ngọn cây ngắm hoàng hôn chính là lần Diệp Mạc Phàm hắn được phu nhân của mình, Tiểu Ly Ly đưa lên ngồi giữa một cái tháp chọc trời. Cái khung cảnh ăn bánh uống trà cùng nàng ấy khiến hắn mãi không quên được.
Mạc Phàm chỉ tay lên trời tự thoại nói.
“Chờ ta, Tiểu Ly !”
Nói rồi Mạc Phàm thả lỏng bản thân cho cơ thể mình rơi xuống đất. Cái cơ thể cứng rắn của hắn như một tảng đá rơi thẳng xuống đất, nhưng trước khi tiếp đất thì Mạc Phàm hắn lộn một vòng rồi vận dụng Ảnh Vân Bộ nhẹ nhàng tiếp đất.
Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-thien/1068588/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.