Trần Dương hẹn với Trương Thái lúc sáu giờ chiều.
Nhìn sắc trời vừa sụp tối, Trần Dương cũng không ngồi ngắm cảnh nữa mà đứng dậy.
Xa xa, một chiếc xe hiệu Baojun màu trắng thong thả chạy đến trước quán ăn.
Sau khi dừng lại, trên xe bước xuống một người thanh niên khuôn mặt chữ điền, chính là Trương Thái.
Trần Dương thấy vậy thì tuy ngạc nhiên vì không biết chiếc xe kia là của ai, nhưng cũng không quá quan tâm đến vấn đề này mà bước nhanh đến.
Trương Thái cũng nhanh chóng nhìn thấy Trần Dương đang bước đến liền nở nụ cười vui vẻ, sau đó cười ha ha kéo tay hắn vào quán.
Hiện giờ mới sáu giờ chiều, quán cũng vừa mới dọn ra, tất cả chỗ ngồi đều chỉ có một bàn bốn thanh niên đang ngồi ăn uống chứ không còn ai khác.
Cả hai người Trần Dương và Trương Thái đều rất quen thuộc nơi này, cho nên đi thẳng vào trong.
- Chào cô, dạo này mọi người khoẻ chứ ạ?
Trần Dương nhìn một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi đang ngồi soạn chén dĩa, cười hỏi.
- Ủa, tiểu Dương đấy à? Cô khoẻ. Nghe nói cháu đã xin được một công việc tốt, chúc mừng cháu nhé!
Trần Dương nghe vậy thì ánh mắt thâm ý liếc nhìn Trương Thái một cái, cười cười.
Trương Thái nhìn thấy ánh mắt này của Trần Dương thì xấu hổ ho khan hai tiếng, sau đó bước đến bên chỗ gần đó có một người đàn ông đang soạn bàn ghế và đồ đạc, lớn tiếng nói:
- Bác trai, để cháu giúp cho!
Nói xong, cũng không để ý đến ánh mắt của Trần Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/77418/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.