“Tằng công tử, sao ngươi lại ở chỗ này?”
Y Y để túi thuốc sang một bên, bên trên còn dính lại chút bùn đất ươn ướt.
Thanh niên được gọi là Tằng công tử trong miệng Y Y là một thiếu niên mi thanh mục tú, dáng vẻ thập phần thư sinh. Thân phận người này chỉ cần tùy tiện hỏi bất cứ ai chung quanh đều có thể nhận biết đó là đại thiếu gia của Tằng gia – Tằng Thiếu Huy. Người này mặc dù bề ngoài thư sinh đạo mạo, tuy nhiên ánh mắt khi nhìn về phía Y Y lại lóe lên một tia gian xảo rất nhạt không ai nhận ra.
“Y Y, ta tới đây để nhắc ngươi còn một tháng nữa là đến thành nhân. Đến lúc đó người này chắc chắn phải đến nơi kia. Chỉ cần nàng làm nha hoàn thiếp thân cho bản thiếu gia, Tằng mỗ nhất định nộp phí chuộc thân cho hắn!”
Tằng Thiếu Huy nhìn nhìn Y Y, nhẹ nhàng bâng quơ nói ra.
“Tằng công tử, ngươi…”
Y Y nghe lời này, hiển nhiên bị chọc tức không nhẹ. Người trước mắt trong thành dù gì cũng có chút tiếng tăm là thư sinh đạo mạo, không ngờ trong một lần tình cờ thấy nàng thì dây dưa không bỏ, hiện giờ còn mang người đến đây làm trò, hiển nhiên là tâm thuật bất chính.
Bất quá, Y Y còn chưa kịp trả lời thì bên trên đầu tường, đột nhiên vang lên một giọng nói lười biếng:
“Tằng lão đầu quả nhiên có đứa cháu trai thật tốt a!”
Người này ăn mặc bẩn thỉu, đầu tóc hơi rối loạn, thế nhưng da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335360/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.