Trần Dương bước đi trên đường, Thông Hành Phù toả ra một thứ ánh sáng mờ mờ bao phủ toàn thân hắn.
Cảm nhận thứ ánh sáng này, Trần Dương liền cảm thấy thân mình dường như trong suốt, nhìn từ bên ngoài toát ra thứ khí tức hoà hợp với không gian nơi đây.
Mặc dù tiến vào nơi này, lấy thực lực của Trần Dương hiện giờ thì không có gì đáng ngại. Thế nhưng bầu không khí xám xịt quỷ dị của nơi này làm cho hắn có chút không thoải mái. Thế nhưng sau khi có tấm Thông Hành Phù này toả ra ánh sáng bao bọc, Trần Dương liền cảm thấy toàn thân trở lại bình thường.
Nhấc chân nhẹ nhàng hoà vào những vong hồn đang chậm rãi đi tới, Trần Dương liền quan sát chung quanh.
Chỉ thấy khung cảnh chung quanh quả là không được bình thường.
Trên con đường mỏng manh này, liên tục có những tiếng la hét, kêu rên, cùng với những vong hồn bị rớt ra khỏi Dẫn Hồn Lộ, văng xuống bên dưới là một dòng sông nước là một màu máu tanh, toát ra một luồng khí xám xịt, chứa đầy các loại hồn phách ma quỷ thoạt nhìn rợn cả người.
Mà con sông này, theo như Trần Dương được biết thì nó là Vong Minh Hà.
Vong Minh Hà tên đúng như ý nghĩa của nó, phàm là hồn phách rơi vào đây, tất cả đều chỉ có chung một đặc điểm: Đau đớn, thống khổ và giận dữ.
Trong truyền thuyết thường nhắc đến Vong Minh Hà với cái tên Vong Xuyên Hà, đó là cách gọi nhân gian. Trên thực tế, con sống này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335323/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.