- Tử Tuyết, ta sẽ dung hồn cùng ngươi!
Lý Tiểu Nguyệt sắc mặt bình tĩnh nói.
Hoa Tử Tuyết kinh ngạc, còn chưa kịp nói gì thì Viên Tử Nguyệt đã mở miệng cười lạnh:
- Trước mặt ta thì không có chuyện đó đâu, hai ngươi nằm mơ.
Vừa nói, Viên Tử Nguyệt lập tức vẫy tay một cái, xem ra muốn động thủ.
Ngay lúc này, Trần Dương mắt hơi đảo, liền điểm về trước một chỉ, quát:
- Phong!
Chỉ thấy một cái Quan Ấn lập tức hiển hiện mà ra, vừa ra lập tức xuất hiện ngay trên đầu Viên Tử Nguyệt, toả ra quang mang mờ nhạt, đem nàng vây khốn tại bên trong, căn bản không thể nhúc nhích mảy may.
Trần Dương còn chưa kịp vui mừng thì đã thấy Quan Ấn hơi rung động, hình như chịu sự trùng kích không nhỏ.
Mắt thấy cảnh này, Trần Dương liền cắn răng quát một tiếng, đồng thời đem công đức bản thân cuồn cuộn đốt cháy, gia trì lên Quan Ấn, khiến cho nó ngay lập tức ổn định trở lại.
Cảm nhận điểm công đức của mình đang trôi đi vùn vụt, lại nhìn Lý Tiểu Nguyệt và Hoa Tử Tuyết vẫn còn ngơ ngẩn ra đó thì Trần Dương liền giận dữ quát to:
- Mau dung hồn!
Lúc này cả hai nàng mới giật mình một tiếng, lập tức nhìn nhau, đều thấy rõ vẻ quyết liệt trong mắt, cũng không chần chừ nữa mà bước tới bống lòng bàn tay áp sát vào nhau rồi miệng lẩm nhẩm niệm chú ngữ.
Theo thời gian, thân ảnh hai người đột ngột như tan chảy thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335302/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.