Hai cha con nghe tiếng này liền quay đầu nhìn lại.
Từ Thanh thân hình khẽ run, trong mắt hơi đỏ, dường như cảm giác có chuyện liền tiến tới cầm cổ tay Trần Dương hỏi:
- Trần đại sư, chuyện kia...
- Hắc, may mắn không làm nhục mệnh. Người kia đã bị ta tìm được, hơn nữa thông qua một số chuyện thì rất có thể người này là kẻ gây ra bệnh tình của Từ tiểu thư.
Trần Dương nhẹ nhàng nói.
Từ Thanh nghe xong hết sức mừng rỡ, mắt ửng đỏ, lắp bắp:
- Trần... Trần ân nhân, nếu nói như vậy thì con gái ta...
- Hiện giờ ta có thể bắt đầu tiến hành trị liệu. Thế nhưng thời gian cũng khoảng mấy ngày. Ngươi trước chờ ở bên ngoài không để bất cứ ai tới làm phiền.
Nói đoạn, Trần Dương quay sang nhìn Từ Hi Viên nói:
- Từ tiểu thư, hiện tại không biết có thể bắt đầu tiến hành trị liệu hay chưa?
- Tiểu nữ xin nghe theo đại sư phân phó.
Từ Hi Viên rất nhu thuận cúi xuống thi lễ nói.
Trần Dương gật nhẹ đầu, cùng dẫn Từ Hi Viên vào trong phòng sau đó đóng cửa lại.
Từ Thanh ban đầu hơi có chút do dự, thế nhưng chỉ là một loại bản năng khi nhìn thấy con gái cưng đi vào phòng cùng đàn ông ngay trước mặt y mà thôi. Vậy cho nên sau khi thấy cánh cửa đóng lại liền đi đến tiểu đình phía trước ngồi xuống.
Nhìn những cây hoa Mẫu Đơn vì bị ảnh hưởng chú thuật trong người của Từ Hi Viên mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335216/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.