Nửa tháng sau, Trần Dương sau khi để lại một lượng lớn linh thạch cũng như tài vật lại cho Cao Thiết và Điền Thi Dung rồi trở về môn phái.
Khoảng cách từ Thiên Phong Thành đến Phiên Thiên Tông không xa, với tốc độ của Kết Đan Trung Kỳ như Trần Dương thì chỉ chạy đi vài ngày là tới nơi.
Tất nhiên, đây chỉ là khoảng cách gần trong mắt Trần Dương, còn đối với những đệ tử cấp thấp của Phiên Thiên Tông thì lại khác.
Trần Dương đi được nửa đường thì thấy đám đông đệ tử đang tụ tập ở một khoảng đất trống phía xa, bu thành một vòng tròn.
Mà đi đến gần Trần Dương liền thấy chính giữa đang có hai đệ tử mặc y phục đệ tử Phiên Thiên Tông đang điều khiển pháp khí qua lại, đấu pháp hết sức sôi động.
Chỉ thấy thanh niên bên phải cầm một thanh Lang Nha Bổng dựa vào nhục thân cường hãn và sức mạnh của đôi tay mà đánh tới, còn cô gái đối diện thì lại điều khiển một thanh nhuyễn kiếm có ba lưỡi kiếm mỏng dính tựa như ba con mãng xà đối chiến với Lang Nha Bổng nọ, dùng đấu pháp lấy nhu khắc cương cộng với bộ pháp tinh diệu dưới chân, mặc dù bị Lang Nha Bổng tấn công liên tục nhưng không chút nào rơi vào hạ phong.
Mà lúc này, đột nhiên có một người lên tiếng gọi:
- Trường sư huynh!
Trần Dương nghe tiếng gọi quay lại nhìn thì thấy Huỳnh Lập. Trong lòng âm thầm kỳ quái sao người này không lo tinh luyện dược tài mà chạy đến nơi này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335149/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.