Mà Trần Dương lúc này không hề hay biết, sau khi tu luyện đủ một tháng thì cầm theo túi trữ vật của Phương Điền đưa lúc trước, bước chân chậm rãi đi theo con đường nhỏ.
Lúc này, Trần Dương đứng trên con đường này mới có thời gian quan sát kỹ nơi này.
Nhìn từ xa, Luyện Đan Đường bao quanh trong mây mù, thế nhưng hiện giờ đứng tại chân núi nhìn lên Trần Dương mới nhìn thấy toàn bộ núi này được chia thành nhiều tầng. Có một con đường quẩn quanh kéo dài từ dưới lên trên.
Mà mỗi một tầng, lại có những kiến trúc và lầu các riêng biệt, càng lên cao càng thưa thớt.
Mà Trần Dương nhìn thấy, phía trên cao bên trên có một căn nhà nhỏ như ẩn như hiện, không biết có ai ở đó hay không.
Tuy nhiên, Trần Dương cũng không dám nhìn nhiều, chỉ là quét ánh mắt qua sau đó dựa theo chỉ dẫn của Tăng Đức mà đi đến tầng bên trên.
Trên đường đi, Trần Dương phát hiện phía dưới chân núi cùng tầng với hắn có rất nhiều trang viên nho nhỏ giống hệt với cái của Trần Dương. Mà nếu nhìn kỹ lại thì chỗ ở của Trần Dương chính là khu vực ngoài cùng nhất, cũng chứng tỏ hắn có địa vị thấp nhất ở Luyện Đan Đường này.
Một đệ tử có địa vị thấp nhất lại được Phương đường chủ thưởng thức nhắc tới, chắc chắn sẽ làm cho một ít người sinh tâm đố kỵ, cụ thể là ánh mắt của Tăng Đức ngày trước.
Trần Dương nghĩ đến những cạnh tranh giữa những đệ tử cấp thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335143/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.