Phương Điền lại đi thêm một hồi, sau khi mời chào thêm vài người nữa mà toàn bị từ chối thì tâm tình có chút sa sút, đành quay về Luyện Khí Đường.
Bước chân Phương Điền đi đến chỗ Trần Dương.
Vừa bước vào, Phương Điền liền nhìn thấy bộ dáng Trần Dương như đang nghiền ngẫm, yên lặng trầm ngâm ngồi trước đan đỉnh, hết sức tập trung.
Phương Điền tiến tới lại thấy ngọc giản và đan phương của gã để đó thì anhh1 mắt hiện lên vẻ nhu hoà.
‘Một hạt giống tốt!’
Phương Điền trong lòng có chút an ủi nghĩ. Cả buổi sáng đều bị người từ chối, xem ra đã tạo cho gã đả kích không nhẹ.
Bất quá Phương Điền cũng không có quấy rầy, mà Trần Dương cũng đang rất nhập tâm, hình như không phát giác có người đi đến.
Bất quá, qua một chút, Trần Dương lại cầm một cái đan phương trước mặt lên nhìn xem thì dường như vô ý liếc mắt qua, ánh mắt liền giật mình một cái, muốn đứng dậy hành lễ.
Phương Điền ánh mắt hoà ái đưa tay giữ lại, nhìn Trần Dương cười:
- Hài tử ngoan, cứ tiếp tục tham ngộ đi. Ta chỉ tuỳ tiện xem mà thôi. Cố gắng lên, một tháng nữa ngươi sẽ bắt đầu được giao nhiệm vụ tinh luyện các loại dược thảo. Chỉ cần hoàn thành hết thì sơn môn ngoại trừ những nơi cấm địa, thì còn lại có thể tuỳ ý ngươi muốn đi đâu, muốn làm gì cũng được. Hiểu rồi chứ?
Trần Dương ánh mắt mang theo thần sắc mừng rỡ lẫn cung kính chắp tay nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335133/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.