- Ngươi... Sao ngươi lại biết?
- Hắc, không biết ngài định giấu ta đến khi nào? Chẳng lẽ đây là thành ý mà ngươi nói hay sao?
Trần Dương cười chế giễu.
Mặc dù vậy, trong lòng Trần Dương lúc này cũng đang dâng lên sóng gió ngập trời. Không biết tại sao có môn phái nào trong bốn danh môn đại phái này lại dám đem một phân hồn yêu tộc trấn giữ nơi này để tuyển chọn môn nhân, chẳng lẽ bên trong còn có vấn đề gì khác hay sao.
Tuy nhiên, những vấn đề đó thuộc về cao tầng, để cho những danh môn đại phái đi lo, Trần Dương hắn chỉ là một tu sĩ nho nhỏ, chắc chắn không thể quản hết chuyện trong thiên hạ được.
Mà lão giả sau khi nghe Trần Dương nói xong thì trầm ngâm một lúc lâu, mới nói:
- Được rồi, nếu như đạo hữu đã biết, ta cũng tin rằng ngươi cũng có đủ năng lực để làm giao dịch với ta. Chỉ cần đạo hữu giúp ta khôi phục thần hồn và thoát khỏi nơi này, lão phu sẽ bảo vệ ngươi một vạn năm.
- Bảo vệ cho ta? Ha ha ha...
Trần Dương dường như nghe được chuyện gì buồn cười nhất thế gian, lắc đầu lùi lại phía sau một bước, đi thẳng về sau.
Thấy Trần Dương không nói thêm tiếng nào đã cự tuyệt, sắc mặt lão giả đột nhiên phát lạnh, vỗ tay tới như muốn chụp Trần Dương lại.
- Càn rỡ!
Trần Dương vốn dĩ đang định xoay lưng rời đi, thấy vậy thì sắc mặt phát lạnh, chỉ tay một tiếng, nói khẽ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335126/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.