Trải qua một đêm bên trong Phán Thần Hệ Thống, chiều hôm sau Trần Dương lại mang theo túi vải đi đến chỗ cũ.
Bất quá, vừa đi đến, Trần Dương liền thấy có một người đang ngồi ở chỗ của hắn.
Nhíu mài, Trần Dương liền đi đến trước mặt người này hỏi:
- Huynh đài, có phải nhầm lẫn hay không? Đây là vị trí của ta a!
- Vị trí của ngươi? Hắc, ai làm chứng? Đây là vị trí quan sai giao cho ta, ngươi đừng ở chỗ này xàm ngôn coi chừng ta báo quan!
Người kia cao giọng đắc ý nói.
Trần Dương nhíu mài. Hắn thật sự cũng không cần buôn bán hay gì, chỉ muốn yên yên ổn ổn ở đây cho hết ba năm là được.
Tuy vậy, việc yên ổn không có nghĩa là ai muốn làm gì Trần Dương cũng được, hắn cũng có tôn nghiêm của chính mình.
Đang lúc Trần Dương định xoay người đi tìm quan sai thì trước mắt liền thấy một trung niên mặc quan phục đi tới.
Người này thân hình thấp bé, trên mép có mấy sợi râu dê, sau khi đi về hướng này liền nhìn người chiếm chỗ của Trần Dương cười nói:
- Tiểu Tiền, vị trí này có hợp hay không? Có cần ta sắp xếp vị trí khác tốt hơn hay không?
- Ha ha, đa tạ đại nhân, chỗ này là được! Ha ha...
Người kia vừa nói, vừa đắc ý liếc nhìn Trần Dương.
Trần Dương nhíu mài, nhìn quan sai này hỏi:
- Đại nhân, vị trí này...
- Ài, Trần lão bản, ngươi yên tâm, ta đã sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335071/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.