Viên châu vừa bay ra lập tức thu hút sự chú ý của mấy gã Nguyên Anh Kỳ.
Tu sĩ Nguyên Anh Trung Kỳ duy nhất liền nhìn lại, ánh mắt liền chớp động quan sát viên cầu.
Đúng lúc này, Trần Dương cắn răng điểm một cái, thầm hô:
- Bạo!
Ngay lúc này, bề mặt viên cầu ngay lập tức truyền ra ba động bạo liệt. Đây chính là Lôi Viêm Châu của Trần Dương.
Giờ phút này, dưới tính huống nguy cấp, Trần Dương biết chắc nếu còn dây dưa thì chắc chắn ngay cả một tia hi vọng đào thoát cũng không có mà khi đó còn bị bốn gã yêu thú bát cấp và năm tu sĩ Nguyên Anh Kỳ vây công, sống chết không thể tự liệu.
Mà lúc này, mấy gã Nguyên Anh Kỳ có nhãn lực cỡ nào, hầu như chỉ vừa nhìn qua liền phát hiện đây nào có phải là bảo vật gì mà đơn giản chính là một vật có thể kích nổ.
Bất quá, bọn họ cũng không cho rằng một viên cầu của một gã Kết Đan Kỳ nho nhỏ có thể có bao nhiêu uy lực. Thế nhưng ngay khi âm thanh bạo tạc của viên cầu truyền ra thì tất cả mới nhíu mài, đồng thời cũng giật mình lui về phía sau.
Mà Trần Dương cũng không hi vọng Lôi Viêm Châu này có thể làm nên trò trống hay đả thương gì đám lão quái này mà chỉ cần tranh thủ một chút thời gian này mà thôi.
Chỉ thấy Trần Dương cắn răng tăng tối đa tốc độ của Phi Thiên Ngân Chu, kích phát pháp trận bảo vệ đến mức độ mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335063/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.