Chuyển dời địa điểm, Trần Dương lần nữa mất hơn nửa tháng tìm đến một khu vực hẻo lánh, sau đó cẩn thận bày trí một pháp trận còn mạnh mẽ hơn trước đó nhiều lần.
Bày trí pháp trận này, ý đồ của Trần Dương chính là vây bắt yêu thú cao cấp hơn.
Mà thỉnh thoảng, có một số Liệp Yêu Giả tình cờ đến chỗ này, sau khi phát hiện phía trước có một đại trận lập loè dao động đang muốn hình thành thì một số thì tránh đường vòng đi hướng khác, một số thì mang theo ánh mắt thèm thuồng lao vào.
Chẳng qua, những người tránh đường vòng đi hướng khác thì đều hoàn hảo không tổn hao gì.
Còn những người mang theo tâm tư ám muội lao vào thì liền từ đó biến mất trên Tu Tiên Giới, không thấy tung tích.
Mà trong đại trận kia, cứ cách thời gian khoảng một hai tháng lại có âm thanh gào thét truyền ra cùng vô số dao động linh lực ầm ầm vang vọng.
Sự việc này đã thu hút một số Liệp Yêu Giả gần đó, làm cho một vài người chú ý, bất quá ai cũng nghi ngờ nơi đó đang có một nhóm Liệp Yêu Giả mạnh mẽ cho nên cũng không ai tuỳ tiện bước vào.
Trong giới Liệp Yêu Giả cũng có một cái luật ngầm, đó chính là trừ phi là yêu thú hoang dã thì ai cũng có quyền đến săn giết. Nếu như đã có Liệp Yêu Giả đang đánh giết thì đa số đều lựa chọn tôn trọng lẫn nhau, việc này giống như một cái luật ngầm giữa những người lấy nghề nghiệp này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335058/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.