Trong lúc Trần Dương còn đang chìm đắm trong Trận pháp chi đạo thì ở Hồng đảo, lúc này trong một căn nhà gỗ có hai người đang ngồi nói chuyện với nhau.
- Liên muội, nếu có đan dược kia, nàng có nắm chắc tiến giai chứ?
Gương mặt Hồng Hưng lo lắng nhìn Đường Liên trầm giọng hỏi.
Cũng không trách Hồng Hưng, mặc dù tu vi của y đã đến Nguyên Anh Sơ Kỳ đỉnh phong, thế nhưng đối với phu nhân của mình cũng chỉ có thể nhìn da lông bên ngoài, còn tình huống chân thực thế nào cũng không thể xem xét tận tình thấu rõ.
Đường Liên nhìn thấy vẻ lo lắng của Hồng Hưng thì nhẹ nhàng nở một nụ cười:
- Phu quân, chàng còn lo lắng hơn cả thiếp. Chàng yên tâm, công pháp kia là chàng mang về cho thiếp, chẳng lẽ nào không biết sự kỳ diệu bên trong?
- Ta biết, nhưng ta vẫn cảm thấy không an tâm. Ài...
Hồng Hưng thở dài nói.
Trong lòng gã, vị phu nhân Đường Liên này còn quan trọng hơn hết thảy.
Đường Liên cũng không nói gì mà ôn nhu nhìn Hồng Hưng. Nàng biết, người này đối với người khác thì luôn mạnh mẽ quyết đoán, nhưng đối với nàng trước sau luôn ôn nhu nhẹ nhàng, hết mực ân cần. Đạo nghĩa phu thê, chỉ có thể đến như thế mà thôi!
Hồng Hưng trầm ngâm thở dài một chút lại hỏi:
- Liên muội, nàng cảm thấy người kia thế nào?
- Cái gì mà người kia? Người ta là ân nhân của thiếp, có được hay không? Nếu chàng còn dùng thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335040/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.