Trần Dương nhìn thấy như vậy liền biết Viên Tử Nguyệt lúc này chắc chắn đang tiếp nhận gì đó của động phủ này.
Theo thời gian mỗi khắc trôi qua, tiếng rung động càng thêm kịch liệt.
Ngay lúc này Trần Dương cảm thấy toàn bộ không gian trong phút chốc như chìm ngập trong bạch quang.
- Truyền tống?
Trần Dương cảm nhận một chút liền lẩm bẩm, đồng thời thân ảnh trong tích tắc cũng biến mất tại nơi này.
Mà ngay lúc Trần Dương bị truyền tống đi thì đột nhiên quang mang bao phủ quanh dược viên đột ngột phục hồi như cũ.
Cây cầu đá dẫn lên đại điện ngay lúc này cũng thình lình biến mất, bên trong động phủ này, hết thảy lại khôi phục bộ dáng như ban đầu.
...
Cùng lúc đó.
Sâu bên trong Yêu Uyên.
Lúc này có một nam một nữ đang ngồi trên bàn đá.
Người nam khuôn mặt anh tuấn, cặp mắt dường như trong suốt, cả người có một cỗ khí chất yêu dị.
Còn nữ thì thân hình cao ráo, dung mạo xinh đẹp như hoá, sóng mắt lưu chuyển, mỗi cử động giơ tay nhấc chân đều ẩn chứa vẻ phong tình vô hạn.
Hai người lúc này đang ngồi đối diện nhau, trước mặt họ là một bình rượu và hai ly rượu nhỏ xíu. Bên trong còn có một loại rượu đỏ như máu, bốc lên mùi thơm nức mũi, linh khí phiêu tán.
- Giao huynh, rượu này là muội tìm được tại Hoả Vân Cung, nghe nói huynh rất thích uống nên mới cố tình mang về một bình!
Cô gái nhìn thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335019/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.