- Cái gì? Giá cao như vậy? Một như thế này lúc trước giá cũng không đến mức này à?
Một tu sĩ có chút nóng nảy hét lên.
Nhưng ngay sau đó một người khác ngồi gần liền cười khẩy nói:
- Hừ, không có tiền thì đừng bắt chước người khác đến mua sắm!
Người kia nghe xong liền tức tối nhìn sang, nhưng sau khi cảm nhận uy áp trên người nọ liền nuốt lại những lời định nói vào trong, ngồi xuống tại chỗ.
Mà bên dưới, đột nhiên có một âm thanh báo giá vang lên:
- Bốn vạn Hạ phẩm linh thạch! Các vị, người này có đại cừu với ta. Mong mọi người nể mặt.
Người ra giá chính là Trần Dương. Mà lúc này, ngoài mặt hắn tỏ ra vô cùng căm phẫn, thế nhưng thực ra cũng giả đò diễn xuất một phen mà thôi. Trần Dương thừa hiểu, với giá trị của khối Thanh Mặc Thạch này và nhân khí hôm nay, chắc chắn con số sẽ không thể dừng lại ở cái giá này, hơn nữa Trần Dương còn cố ý nhấn mạnh chữ ‘nể mặt’.
Cố ý nói như vậy, không có ý gì khác ngoài ý muốn bảo người khác đừng nên nể mặt hắn làm gì!
Mà quả nhiên, chiêu này của Trần Dương quả thật hiệu nghiệm.
Lời vừa nói ra lập tức có vô số âm thanh hò hét:
- Trường Dân, chuyện của ngươi chúng ta đều biết. Bất quá đây là việc chung, không thể nhường nhịn, ta ra giá bốn vạn năm nghìn Hạ phẩm linh thạch!
- Hắc hắc, khối Thanh Mặc Thạch này đối với ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334994/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.