Trần Dương vừa bay đi, vừa âm thầm cảm thấy may mắn vừa rồi Vương Giao cũng không có làm ra động tác gì, nếu không Trần Dương chắc chắn không dễ dàng rời đi như vậy.
Bất quá, cái gì càng nghĩ tới thì hình như càng giống như gọi mời nó tới.
Trần Dương hầu như chỉ phi hành một chút liền nghe tiếng vù vù phía sau, chỉ trong chớp mắt Vương Giao đã xuất hiện cách hắn không xa.
Nhìn thấy cảnh này, Trần Dương sắc mặt sợ hãi tuy nhiên vẫn bình tĩnh dừng lại chờ.
Vương Giao nhìn thấy Trần Dương bình tĩnh như vậy thì rõ ràng trong mắt có một vẻ ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó là vẻ mặt hứng thú càng thêm nồng đậm.
- Trương đạo hữu, sao lại vội vàng rời đi như vậy?
Vội vàng cái đầu ngươi! Ta đang đứng chờ ngươi có được hay không!
Trần Dương trong lòng mắng to, thế nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh nói:
- Vương huynh, không biết huynh quay lại đây có chuyện gì cần ta ra sức hay sao? Trương mỗ thực sự không có hứng thú với yêu thú lục cấp Băng Giao, chi bằng Vương huynh thử đi tìm người khác xem sao a!
Vương Giao nhìn Trần Dương lãnh đạm nói:
- Thế nhưng ta lại cảm thấy hứng thú với Trương đạo hữu đây!
Trần Dương chỉ cảm thấy cái mông ê ẩm, lão quái vật yêu thú bát cấp lại nói có ‘hứng thú’ với hắn, Trần Dương chỉ cảm thấy trước mắt một trận tối sầm.
Bất quá, Trần Dương đã nghĩ nhiều, Vương Giao nhìn thấy vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334984/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.