Nhìn thấy một đại hán trung niên đang cầm một vật như ống tẩu hít ra hít vào, thỉnh thoảng lại phà một làn khói ra trước mặt, bộ dáng say mê nhìn ra phía biển thì Trần Dương liền tiến đến cười nói:
- Chào đại ca, ta là người ở xa mới đến. Không biết đây có đúng là Hoán Thương Thành hay không?
- Ha hả, chú em từ xa mới đến à? Toà thành kia đúng là Hoán Thương Thành rồi.
Đại hán trung niên nhả ra một ngụm khói, nhìn Trần Dương cười nói.
- Ha hả, đa tạ đại ca.
Trần Dương nói xong liền xoay người tiến về phía htt.
Chừng mười phút sau, Trần Dương đã đứng trước một toà thành lớn, người ra người vào vô cùng tấp nập.
Trần Dương cũng từng đi qua nhiều thành trì nhưng chưa gặp ngôi thành nào đặc biệt như nơi này, chẳng những không hề có tường thành bao quanh mà lại có nhiều quầy hàng buôn bán đủ thứ sản vật trải dài từ nơi này kéo thẳng vào bên trong.
Đa số những sạp hàng đều là tuỳ tiện bày biện, bên trên có một số khoảng vật kỳ lạ như san hô, ngọc trai...
Trần Dương vừa đi vào, vừa xem xét mà hoa cả mắt.
Những thứ này nếu như đem vào đất liền tuyệt đối là một gia sản lớn, nhưng ở đây lại được người tuỳ ý đặt trong mấy cái vỏ ốc hoặc là để trên mấy hòn đá, hết sức tuỳ tiện, khiến cho Trần Dương dở khóc dở cười.
Mà phẩm chất vật phẩm theo con đường càng đi vào trong thành thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334928/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.