Trần Dương sau khi chia tay ba người liền nhắm về phía Bắc bay đi.
Vừa bay, trong tay Trần Dương vừa cầm một cái ngọc giản.
Đây là những thông tin về nơi xuất hiện Thanh Mặc Thạch mà tiểu Cát sưu tầm được.
Bên trong ngọc giản này cũng không có quá nhiều thông tin liên quan đến nơi này, chỉ đại khái nói về một thành thị nhỏ tên là Hoán Thương Thành, nơi đó có một khu thị trường, vị tiền bối Nam Nhạc Phái khi đó là từ nơi đó mua tới được khối Thanh Mặc Thạch nọ.
Mà Hoán Thương Thành này nghe nói cũng không phải nhỏ, hình như là một đầu mối giao dịch, đa số các thương nhân giao dịch trên biển đều biết nơi này.
‘Tiểu Cát kia cũng không phải đơn giản, có thể tìm ra được những thông tin như thế này... Chiếu theo những điều bên trong này thì Hoán Thương Thành kia nếu muốn tìm được phương hướng chính xác nhất thì chỉ cần tìm một chiếc thương thuyền là sẽ dò hỏi được.’
Trần Dương vừa bay đi, vừa dụng tâm suy nghĩ, đồng thời cũng liên tục quét mắt ra xa hòng tìm kiếm bóng dáng một chiếc thương thuyền nào đó để hỏi thăm tin tức.
Theo thời gian dần trôi qua, trước mặt Trần Dương cũng chỉ còn lại mặt biển nối liền với chân trời, tạo thành hai mảng xanh trắng kéo dài đến khuất tầm mắt.
Trần Dương trước sau đã phi hành liên tục nửa tháng, nhưng ngay cả một hòn đảo cũng chưa từng nhìn thấy chứ chưa nói đến thương thuyền.
Mà dần dần, Trần Dương đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334924/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.