- Trần sư đệ, Trần sư đệ!
Người này cũng không có sử dụng truyền âm phù mà là đứng đó kêu.
Cửa dược viên đột ngột mở ra, người này liền đi thẳng vào bên trong.
Trần Dương lúc này vừa rời khỏi Phán Thần Hệ Thống, bước ra đón người mới đến.
- Giản sư huynh quang lâm, thứ lỗi sư đệ vừa rồi đang lúc bế quan nên không kịp tiếp đón sư huynh!
Trần Dương mỉm cười chắp tay chào Giản Sâm đang bước đến.
Giản Sâm nở một nụ cười nhìn Trần Dương nói:
- Đệ đó, lúc nào cũng khách khí như vậy. Qua mấy ngày không gặp thì tu vi có vẻ tiến bộ thêm rồi.
- Sư huynh cứ đùa, so với huynh thì chút tu vi ấy của đệ thì coi là gì chứ? Chẳng qua hôm nay sao sư huynh lại rãnh rỗi chạy đến nơi này, đừng nói là thăm đệ đấy nhé?
Trần Dương dường như nghĩ tới điều gì, ân cần nói.
Giản Sâm nghe vậy cười khổ đáp:
- Sư đệ đoán sai rồi. Ta thì làm gì có thời gian thăm đệ chứ. Ta đây là đến thông báo cho đệ sắp xếp chuẩn bị ra chiến trường.
- Ra chiến trường? Chẳng phải các vị sư huynh cùng sư thúc đã lo liệu chuyện này rồi hay sao? Sao hôm nay lại có phần của đệ?
Trần Dương ra vẻ không hiểu đáp.
Giản Sâm lắc lắc đầu, cũng không có ngại ngùng gì mà bước vào trong, đến bên cái bàn đá ngồi xuống trầm ngâm.
Chờ cho Trần Dương cũng ngồi xuống thì Giản Sâm mới từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334855/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.