- Lấy tiền? Lấy bảo vật? Ta nói thế khi nào?
Trần Dương sờ sờ mũi không hiểu nói.
Bỗng nhiên, Trần Dương nhớ lại một loại truyền thuyết không ai chứng thực.
Theo đó, trong truyền thuyết có nhắc tới, phàm là Long tộc thì luôn luôn thích thu thập bảo vật, gom lại xếp thành mấy cái núi tiền tài bảo vật chất đầy. Đối với long tộc mà nói, châu báu vĩnh viễn cũng không đủ, chúng nó thích nhìn ngắm bảo vật, sung sướng đắm chìm trong ánh hào quang của tiền tài châu báu bao bọc quanh thân người.
Cũng bởi sự yêu thích như vậy, bình thường Long tộc đều xem bảo vật quan trọng hơn mạng sống.
Mà vừa rồi Trần Dương bất quá chỉ thuận miệng nói câu nói ở thế giới hiện đại là ‘Không thành không lấy tiền’.
Ai ngờ nha đầu Hoàng Na này lại phản ứng mạnh mẽ như vậy.
Trần Dương không còn cách nào khác lá bất đắc dĩ nói:
- Hoàng Na, ta nào có muốn nói lấy tiền của ngươi khi nào? Không cần phản ứng như vậy.
- Thật sao? Ca ca, ngươi không gạt ta chứ?
Hoàng Na vẫn còn bảo trì vẻ cảnh giác nồng đậm, co rút lại nói.
Trần Dương thấy dáng vẻ như vậy thì thầm nghĩ chẳng lẽ nàng giữ bảo vật trong người hay sao?
Tuy vậy, Trần Dương cũng phải trải qua một hồi giải thích xen lẫn cam kết thì mới thuyết phục được Tiểu Long Nữ rất cảnh giác này.
Thoả thuận xong xuôi, thân ảnh của Hoàng Na ngay lập tức được Trần Dương triệu hồi ra bên ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334778/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.