Trần Dương sau khi quyết định luyện chế Trúc Cơ Đan thì bắt đầu nghiên cứu chuẩn bị chu toàn.
Để luyện đan, cần có ba thứ quan trọng nhất, đó là Đan lô, hoả diễm và Dược liệu.
Về phần Dược liệu, Trần Dương xem như đã giải quyết xong.
Còn Đan lô, hắn dự định sẽ đổi một cái đan lô trung giai đủ để luyện chế Trúc Cơ Đan, dù sao đan lô tốt một chút thì cũng đảm bảo tỉ lệ thành đan cao hơn.
Về phần Hoả diễm, hiện giờ đối với Trần Dương chính là thứ khó khăn nhất.
Hắn sau khi nghĩ đến vấn đề này thì trầm ngâm.
‘Nếu muốn tìm hoả diễm luyện đan, thì hiện nay tốt nhất là dùng Địa hoả…Địa hoả…Thổ Độn Phù! Ha hả…..đúng là nó!’
Trần Dương vỗ tay một cái, hưng phấn đi tới đi lui, càng nghĩ càng nghĩ cái kế hoạch này thật sự rất khả thi.
‘Đúng rồi, cần tìm một chút thư tịch để tham khảo rồi mới quyết định…hắc hắc.’
Trần Dương sau khi suy nghĩ ra phương pháp giải quyết vấn đề khúc mắc bấy lâu nay thì có cảm giác vén mây thấy mặt trời, hào hứng đi ngay tới Thương Khố.
Một lát sau, trong Thương Khố truyền ra tiếng cười lớn vô cùng hưng phấn của Trần Dương.
Trần Dương hào hứng đem cái ngọc giản bỏ vào trong nhẫn trữ vật rồi bắt đầu đổi một cái đan lô trung giai, rồi mới bắt đầu chọn các loại linh dược để luyện chế Trúc Cơ Đan.
Trần Dương mất nửa ngày mới đổi xong toàn bộ số linh dược cần thiết để luyện chế Trúc Cơ Đan.
Sau khi mỉm cười hào hứng vuốt cái túi trữ vật căng phồng, Trần Dương liền cất nó vào túi trữ vật. Sau đó thần thức rời khỏi Phán Thần Hệ Thống.
Sau khi ra khỏi Phán Thần Hệ Thống, Trần Dương đón một chiếc xe ra ngoại thành rồi một mình đi bộ tìm một ngọn đồi hoang vắng, lấy ra Thổ Độn Phù lao thẳng xuống lòng đất.
Cũng không phải Trần Dương tự nhiên tuỳ ý chọn chỗ này, mà Trần Dương từng xem qua một thông tin nơi này có một cái khu du lịch suối nước nóng.
Chứng tỏ bên dưới mặt đất chắc hẳn có một hệ thống địa hoả còn sót lại nên mới làm cho mạch nước ngầm bị nung nóng mà phun trào lên tự nhiên, hình thành các suối nước nóng.
Nếu như ở những khu vực chung quanh suối nước nóng mà Độn thổ xuống tìm, chắc chắn sẽ có cơ hội cao tìm được Địa hoả mạch.
Trần Dương sau khi sử dụng Thổ Độn Phù thì cũng như lần trước, thân hình trầm xuống. Tuy nhiên, lần này Trần Dương đã cảm thấy quen thuộc hơn.
Tốc độ độn thổ của Trần Dương rất nhanh.
Sau chừng mười phút độn xuống, Trần Dương cảm thấy chung quanh nhiệt độ càng ngày càng nóng. Lại độn thêm năm phút nữa, Trần Dương cảm thấy nhiệt độ có chút nóng không chịu nổi, liền thả ra linh khí bảo hộ toàn thân.
Sau khi Trần Dương độn thêm chút nữa thì liền ngưng lại, không tiếp tục độn xuống nữa mà cẩn thận dùng sức mở ra một gian phòng nhỏ.
Gian phòng này chỉ nhỏ chừng năm mét vuông trái phải, nhưng Trần Dương cũng mất sức chín trâu hai hổ mới mở ra được.
Sau khi mở xong gian phòng, Trần Dương nhìn lá Thổ Độn Phù đã ảm đạm quang mang, loé lên một cái rồi phát tán thành tro bụi thì cười khổ.
Trần Dương liền lặng lẽ ngồi điều tức.
Bởi vì tu vi đã sớm tiến lên Luyện Khí Hậu Kỳ, Tiên Thiên Kinh cũng đạ tới hoả hầu nhất định, cho nên cũng có thể sử dụng Quy Tức Công, nhịn thở một thời gian không thành vấn đề gì quá lớn.
Sau khi ngồi điều tức lấy lại sức, Trần Dương lại tất bật thăm dò bốn phía, sau cùng dựa theo nơi phát ra nhiệt độ mà tìm đến, cuối cùng phát ra một dòng địa hoả nhỏ như một nắm tay người lớn chậm rãi chảy xuôi qua lòng đất.
Trần Dương sau khi tìm được nó thì hết sức mừng rỡ, bèn quay trở lại gian mật thất lấy ra vô số tài liệu.
Dựa theo trí nhớ, Trần Dương vẽ ra một cái sơ đồ trên mặt đất rồi lấy một số loại ngọc thạch sắp xếp chung quanh.
Lại mất thêm một ngày Trần Dương mới coi như hoàn thành việc bố trí trận pháp cấp thấp này.
Trận pháp này vốn không có gì phức tạp, nhưng với trình độ còn chưa đạt nhập môn của Trần Dương thì cũng phải mất một ngày mới bố trí ổn định.
- Việc tiếp theo là dẫn địa hoả vào trận pháp!
Trần Dương lau vệt mồ hôi trên trán, lầm bầm tự nói.
Dù hắn có tu vi Luyện Khí Hậu Kỳ, nhưng ở nơi này bức bách, lại thêm ở gần Địa hoả kề bên khiến cho hắn cũng có chút không chịu nổi.
Trần Dương cẩn thận đào một cái thông đạo nhỏ, dẫn Địa hoả chậm rãi chảy vào chỗ trận pháp mà hắn vất vả bố trí từ trước.
Chỉ thấy địa hoả như một con rắn màu đỏ chầm chậm chảy theo con đường mà Trần Dương đã mở sẵn.
‘Ùm…Ong ong…’
Ngay khi địa hoả chảy vào trận pháp thì trên trận pháp liền xuất hiện âm thanh ầm ĩ, một luồng hoả quang hừng hực loé lên, ngọn lửa xanh tinh thuần theo đó bùng lên làm cho Trần Dương không nhịn được hét lên vui sướng:
- Thành công! Ha ha ha…
Nhìn ngọn lửa tinh thuần này, lại cảm nhận một chút nhiệt độ bên trong, Trần Dương cảm thấy vô cùng hài lòng.
Lại nghĩ đến ngày đó luyện đan trong mật thất chỗ Lý Tiểu Nguyệt sử dụng lửa do khí gas tạo thành, Trần Dương cũng cảm thấy có chút xấu hổ.
Nhìn Địa hoả chân chính trước mắt, Trần Dương ngay lập tức nổi lên xung động muốn luyện đan ngay lập tức.
Nhưng Trần Dương cũng không làm vậy!
Mà thay vào đó, Trần Dương cẩn thận ngồi trước ngọn lửa chậm rãi điều chỉnh tâm tình, tâm bình khí hoà không có bất cứ sự dao động nào.
Luyện đan là một quá trình rất cần sự tập trung, chỉ một sơ suất nhỏ cũng mang đến hiểm hoạ khó lường. Nhẹ thì nổ lô, hư hao linh dược không nói, nặng thì hao tổn chân nguyên hoặc phản phệ, ảnh hưởng đến thần thức tu vi.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ đến mức tốt nhất, Trần Dương liền lấy ra túi trữ vật, sau đó cẩn thận bày ra linh dược phía trước mặt.
Xong xuôi đâu đó, Trần Dương lại cẩn thận lấy ra đan lô.
Đan lô này chất liệu bằng đồng thau nguyên chất, bên ngoài có khắc một con Hoả kỳ lân đang gầm thét.
Đan lô vừa ra, Trần Dương hít một hơi thật sâu rồi điểm về phía trước một chỉ.
Đan lô ngay lập tức theo đó bay lên lơ lửng phía trên ngọn lửa do Địa hoả tạo thành.
Chỉ trong chốc lát, đan lô liền chuyển sang màu đỏ sẫm rồi từ từ chuyển sang màu đỏ nhạt, Trần Dương liền dùng thần thức cảm nhận nhiệt độ của đan lô một chút.
Một lát sau, hắn gật gù hài lòng.
Không khí trong mật thất lúc này cũng trở nên nóng bỏng, mồ hôi trên trán Trần Dương vừa xuất hiện liền lập tức bốc hơi lên.
Trần Dương sau khi cảm nhận nhiệt độ đan lô đã vừa đủ thì liền cho dược liệu vào lò theo thứ tự đúng như trong Đan phương mô tả.
Cái đan phương Trúc Cơ Đan này, là đổi bằng năm trăm điểm công đức, thông tin bên trong chắc chắn không thể nào sai lệch được.
Linh dược vừa bay vào lò, liền có âm thanh xèo xèo truyền ra, linh dược chuyển thành héo rũ rồi một luồng hơi màu trắng bốc lên.
Chừng một giờ sau, sắc mặt Trần Dương có chút tái nhợt, mà dược liệu trong đan lô cũng đã chuyển thành một dịch thể sền sệt.
Trần Dương không chút do dự lật tay lấy ra một viên đan dược xanh nhạt nuốt vào, sau đó tiếp tục tập trung tinh luyện dược liệu.
Trần Dương hiểu rất rõ, quá trình tinh luyện dược liệu này là cực kỳ quan trọng, nó quyết định rất nhiều đến phẩm chất đan dược thành phẩm, tạp chất càng nhiều thì phẩm chất đan dược càng thấp.
Mà đã là Luyện Đan Sư, không ai muốn mình luyện chế ra những đan dược thấp kém. Trần Dương cũng chính là mang tâm tư này, cho nên rất bình tĩnh dụng tâm tinh luyện cẩn thận từng chút một.
Một tiếng sau, dịch thể bên trong đan lô càng thêm xanh biếc óng ánh, Trần Dương vừa đảo thần thức qua liền gật đầu hài lòng, lại tiếp tục cho dược liệu tiếp theo vào.
Cứ như vậy, hai ngày liên tục Trần Dương đều dành thời gian để tinh luyện dược liệu.
Lúc này, bên trong đan lô đã có một chất lỏng sền sệt toả ra hương thơm nức mũi.
Trần Dương thấy vậy thì sắc mặt không chút nào thay đổi.
Lúc này, Trần Dương lại lấy ra một viên đan dược nữa nuốt vào.
Tiếp tục cô đọng thêm một ngày, bên trong đan lô lại truyền ra mùi thơm nức mũi, linh khí theo đó tràn ngập truyền ra bên ngoài.
Trần Dương thấy vậy sắc mặt không chút nào vui mừng mà còn trầm xuống, pháp quyết trong tay thay đổi đánh liên tục lên trên đan lô làm cho nó xoay tròn.
Trần Dương mắt thấy liền biết đã đến thời khắc quan trọng nhất đó chính là Hợp đan.
Quá trình này cần hết sức cẩn thận, tốc độ và sự khống chế chính là hai yếu tố quan trọng nhất.
‘Tách’
Trần Dương vừa vận thủ quyết hợp đan liền nghe bên trong đan lô truyền ra âm thanh như thanh gỗ bị vỡ làm đôi.
Trần Dương sắc mặt khó coi phất tay thu đan lô tới gần nhìn vào, bên trong là một đống bột màu xanh có mùi khét.
- Thất bại! Lần đầu tiên đã luyện chế ra phế đan…
Trần Dương lắc lắc đầu, lại lấy ra một viên linh thạch khôi phục linh lực.
Điều tức thêm một thời gian để cơ thể phục hồi, Trần Dương liền tiếp tục tinh luyện lô thứ hai.
Tiếp sau đó, Trần Dương lại lập lại một quy trình luyện đan như cũ, nhưng hiển nhiên là lần này động tác của Trần Dương đã thuận tay hơn nhiều.
‘Xem ra câu nói thuận tay quen mắt của giới Luyện Đan Sư không phải giả.’
Trần Dương tự mình lẩm bẩm, động tác trên tay lại càng tập trung hơn gấp bội.
Một tháng…
Hai tháng…
Ba tháng trôi qua, vào một buổi sáng, Trần Dương chậm rãi thu hồi pháp quyết trong tay, đan lô cũng chậm rãi bay tới trước mặt hắn.
Chung quanh Trần Dương lúc này, toàn bộ dược liệu chuẩn bị trước đều đã tiêu hao hết sạch. Mà chung quanh hắn cũng có một đám bột phấn của linh thạch bị hấp thu hết làm ra, trộn lẫn với một đám phế đan cháy đen thành bột.
Mà Trần Dương lúc này, tóc tai bù xu, khuôn mặt trắng bệch, râu ria đầy mặt, nhưng ánh mắt thì sáng rực, miệng của hắn khô khốc đang lẩm bẩm gì đó không rõ tiếng.
Nhưng nếu nghe kỹ thì có thể nghe thấy:
- Ba tháng trời chỉ luyện được mười viên Trúc Cơ Đan. Một viên thượng phẩm, ba viên trung phẩm, sáu viên hạ phẩm. Không biết lô cuối cùng này…hắc hắc…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]