Trong lúc Trần Dương bên kia đang đặt những bước chân đầu tiên vào Thiên Sơn thì ở một nơi cách đó rất xa, rất xa.
Trong một gian phòng hoa lệ, bốn phía đều được treo các loại tranh đắt giá, tất cả bàn ghế đểu được bọc nhung và mạ vàng làm cho người ta không nhịn được có cảm giác như vương cung quý tộc.
Trên một cái ghế gần cửa sổ, có một nữ tử tầm ba mươi tuổi, sắc diện lạnh lùng đang cầm một điếu thuốc cháy dở.
Trước mặt nử tữ này là bốn người tuổi tác xấp xỉ nhau, cùng đều là thanh niên.
Bốn người này đứng đó, gương mặt hơi cúi xuống tỏ vẻ thành khẩn cung kính, nhưng trong mắt tất cả đều không nhịn được loé lên vẻ tham lam sâu đậm được che giấu rất khéo.
Nữ tử kia bầu ngực cao vút, da trắng như tuyết, gương mặt xinh đẹp dịu dàng, nhưng bờ môi lại được sơn màu tím nhạt, mắt hơi híp lại, tóc nàng để xoã qua hai bên, làm lộ ra một cỗ khí chất vừa thoát tục như tiên nữ, vừa bí ẩn ma mị, tạo nên một cảm giác vừa quyến rũ vừa thanh cao.
Với khí chất này, dĩ nhiên bốn người thanh niên đều không kháng cự nổi cảm thấy thèm muốn.
Chỉ đáng tiếc, nữ tử này mặc dù xinh đẹp quyến rũ như vậy, nhưng cả bốn người thanh niên đều rõ ràng, thực lực của nàng chỉ cần động ý niệm một cái thì cả bốn người ngay cả phản kháng cũng không có cơ hội.
Chỉ thấy nàng hít một hơi rồi thổi làn khói trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334695/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.