Thân ảnh Trần Dương vừa bay ra ngoài cửa sổ liền nhẹ nhàng đáp xuống đất, nhún mình thêm một cái nữa liền bay qua khỏi bức tường, như một làn gió phóng ra ngoài.
Vừa bay ra ngoài, Trần Dương ngay lập tức cảm nhận được ba cỗ thần thức Luyện Khí Sơ Kỳ như có như không quét tới.
Trong đó có hai người là luyện khí tầng hai, một người cách gần Trần Dương nhất là Luyện Khí Kỳ tầng một.
Ba cỗ thần thức này, chỉ quét qua liền thu hồi lại, không dám có chút vọng động.
Trần Dương chỉ cười khẩy rồi nhún mình đi ra xa.
Lát sau, Trần Dương ra đến đường lớn, liền đứng chờ một chiếc taxi rồi ngồi lên nói ra địa chỉ khách sạn.
- Cậu trai trẻ, nhìn cậu là sinh viên sao?
Bác tài xế có khuôn mặt khá đôn hậu, mở miệng cười nói.
Trần Dương cũng mỉm cười, khách khí:
- Dạ không, cháu vừa tốt nghiệp. Bác trai, sao bác hỏi vậy?
- Ha hả, bởi vì tôi cũng có một đứa con gái năm nay vừa chuẩn bị vào đại học. Con bé học rất giỏi, đậu vào Trường Đại học Nam Kinh nha. Ha ha…
Bác tài xế gương mặt ánh lên nét tự hào, bắt đầu khoe chiến tích của con gái mình.
Trần Dương cũng không có cắt đứt hứng thú đang dạt dào của bác ta mà mỉm cười. Chờ cho bác ta nói hết rồi Trần Dương mởi thỉnh thoảng hỏi lại một hai câu.
Thường thường một hai câu này sẽ đánh vào trọng điểm, làm cho bác tài lại càng có dịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334688/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.