Trần Dương nhắm mắt lại, vào Thương Khố tìm đổi một cái đan lô.
Bởi vì là luyện đan thông thường và dùng để luyện tập cho nên Trần Dương chỉ đổi một cái đan lô cấp thấp, giá ba trăm điểm công đức.
Sau khi đổi số điểm công đức mà Trần Dương còn lại là mười nghìn năm trăm chín mươi hai điểm.
Đan lô mà Trần Dương vừa đổi có tên là Tinh Hoá Lô.
Đan lô này được làm bằng Tinh thiết nguyên chất, kiểu dáng và màu sắc đều toát lên vẻ cổ xưa.
Trần Dương nhìn nhìn đan lô một chút, liền cất vào rồi đi đến linh điền ngồi đả toạ thổ nạp.
Qua ba ngày sau, Lý Tiểu Nguyệt liền gọi điện thoại cho Trần Dương thông báo mọi thứ đã chuẩn bị xong.
Trần Dương nghe vậy thì lại có cái nhìn mới về thực lực của tập đoàn Thương Long này.
Theo lời mà Lý Tiểu Nguyệt nói thì nàng cũng chỉ là một quản lý khách khanh của Thương Long ở nơi này mà thôi.
Mặc dù Lý Tiểu Nguyệt chưa phải là tu sĩ, nhưng nhìn trình độ chân khí lưu chuyển trong người nàng, Trần Dương cho rằng nàng cũng có bản lĩnh không hề kém cạnh những nhân sĩ trong giang hồ là mấy.
Trình độ như vậy, nhưng chỉ là một người quản lý khách khanh nho nhỏ. Từ đó có thể suy luận ra trình độ thâm căn cố đế và thực lực của tập đoàn Thương Long này chắc chắn không phải nhỏ.
Nhưng Trần Dương đối với chuyện tình của tập đoàn Thương Long chỉ là cho ra cái suy đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334674/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.