- Tiểu nữ bái kiến đại nhân!
Trương Tiểu Anh sau khi xác nhận người đến là Trần Dương thì liền cung kính thi lễ.
- Miễn lễ. Ta đang có việc cần nàng trợ giúp một chút.
- Đại nhân cần hỏi việc gì?
Trương Tiểu Anh cung kính đáp.
Trần Dương gật nhẹ đầu hài lòng, nói ra:
- Hiện giờ ta đang đến Tử Kim Sơn để điều tra. Khi trước ngươi có nói nơi này là một trong mấy chỗ mà kẻ kia từng triệu hồi ngươi đến. Ngươi có thể kể chi tiết về nơi chạm trán hắn được chứ?
- Dạ. Tiểu nữ nhớ nơi đó là một nơi tối tăm, ẩm ướt, đặc biệt không khí giống như không có lưu thông mà lại mang theo một cỗ mùi vị…ẩm mốc vậy! Đó là tất cả những gì ta còn nhớ được.
- Ẩm mốc sao? Ừm, được rồi.
Trần Dương ngẫm nghĩ, ý niệm khẽ động liền biến mất tại chỗ, thần trí thoát khỏi Phán Thần Hệ Thống.
Lúc này, Trần Dương đi đến bên một cái ghế đá cẩn thận ngồi xuống ngẫm nghĩ.
- Nơi này là một ngọn núi, nếu nói là tối tăm thì chỉ có những hang động đi sâu vào lòng núi mới có thể. Thế nhưng ẩm ướt và không khí lại không lưu thông thì chỉ có những không gian bị phong bế nhiều năm mới có thể thoả mãn điều kiện mà thôi.
Càng suy nghĩ, Trần Dương càng cảm thấy sự việc này có nhiều chỗ không hợp lý, quá mức quỷ dị.
Đúng lúc này, ánh mắt Trần Dương bỗng đảo về một góc xa của đài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334654/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.