🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tấn Dĩ An ngước mắt, nhìn thấy hốc mắt ta đỏ ửng, ngây ra, gượng cười, giọng điệu chua chát: "Ôn huynh, thế sự đâu thể nào như ý người?"



 



"Ừ, yêu mà không được là thường tình."



 



Ta nhẹ nhàng thì thầm, không biết là nói với hắn, hay tự nhủ với mình.



 



Từ xa truyền đến tiếng còi hiệu, đó là tín hiệu do tâm phúc của phụ thân gửi đến.



 



Ta ngẩng đầu uống cạn ngụm rượu cuối cùng, xách hành lý lên, đứng dưới bậc thềm, cười nói, "Vậy ta đi đây, bảo trọng."



 



Đêm nay từ biệt, nửa đời lỡ dở.



 



Tấn Dĩ An có chút say rồi, "Ừ, bảo trọng."



 



Ta không quay đầu lại, đột nhiên, Tấn Dĩ An lên tiếng, "Ôn huynh, ngươi để quên đồ..."



 



Đợi ta quay lại lấy, phát hiện hắn đang ngẩn ngơ nhìn chiếc khăn tay trong tay.



 



Sợi dây căng trong đầu bỗng dưng đứt phựt.



 



Ta nhanh chóng giơ tay giật lại, Tấn Dĩ An nhạy bén tránh ra, nheo mắt nhìn dòng chữ thêu nhỏ trên góc khăn, "Trưởng nữ, Sĩ Ninh."



 



Đó là món quà mẫu thân tự tay thêu cho ta năm bà qua đời, không biết sao lại rơi ra từ hành lý.



 



Cảm giác tê dại từ gót chân chạy dọc lên cổ, nếu thân phận bị lộ, sẽ là tội khi quân, phụ thân từng dặn đi dặn lại, một ngày có người nhìn thấu thân phận của ta, phải trừ tận gốc.



 



Ta nhanh tay giật lấy, Tấn Dĩ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-son-ha/3625444/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phấn Sơn Hà
Chương 9
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.