Tám chàng trai và cô gái phụ trách châm lửa quỳ bịch xuống đất, hai tay để ra trước, nằm xung quanh đám lửa, cắm đầu niệm tựa như đang cúng tế hoặc đang đọc thuộc lòng bài kinh nào đó.
Mấy người trong thôn đều cúi thấp đầu, hai tay tạo thành hình chữ thập, từ từ di chuyển theo vòng ở phía ngoài. Lục Văn Quyển cũng là một trong số đó, nhưng dì ta không chuyên tâm cho mấy, đi được vài bước đã không nhịn được phải liếc nhìn bọn Văn Thời và Tạ Vấn.
Có một bà cụ tuổi gần một trăm rất được kính trọng đang phụ trách một công việc đặc biệt giữa các thôn dân —— dẫn đầu cơn khóc. Bà ta đi một vòng rồi bắt đầu mở miệng khóc than oa oa, mấy người còn lại nhất thời bắt kịp nhịp điệu.
Tiếng nức nở của nam nữ già trẻ không phân cao thấp rối thành một nùi, núi hoang thôn vườn và sương mù xám trắng làm bật hẳn lên âm thanh đó, nghe chẳng khác gì vạn quỷ đang khóc ròng.
Văn Thời hơi hoảng hốt trong tích tắc, như thể bản thân vừa trở về thuở niên thiếu từng bị ác mộng quấn thân, mỗi lần trần duyên tan đi và trong quá trình cưỡng ép tẩy linh, anh đều có thể nghe thấy âm thanh tương tự.
Bởi thế khoảnh khắc tiếng khóc lọt vào tai, đầu anh bắt đầu đau nhức.
Vì vậy suốt cả quá trình, tâm tình của anh luôn bất ổn, đương nhiên không có hứng thú để quan tâm đến sự có mặt của chị em Trương gia, cũng không chú ý tới hai người nọ, nhất là ánh mắt đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-quan/1355488/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.