Vì vụ cái dòng chết hết đột ngột vùng dậy này, Trương Lam không còn lòng dạ nào để đi trực nữa.
Cô ra ngoài phất đi một đống bùa chú tuần tra rồi tìm vài tiểu bối tới thế mình, sau đó vội dẫn Trương Bích Linh và Chu Húc vừa rời khỏi lồng về bổn gia.
Bổn gia của Trương gia ở Tây Hoàn, Ninh Châu. Đó là một khu tập trung biệt thự kiểu Trung Quốc, tinh xảo khí phái, nhưng đám trẻ lại không thích nó cho lắm.
Trương Lam cảm thấy cách trang trí nhìn cứ cổ lỗ sĩ thế nào đó, lúc Chu Húc ngủ lại thì thường mơ thấy ác mộng, lần nào Trương Bích Linh đến cũng rất thận trọng… So ra, chỉ có một mình Trương Nhã Lâm mới cảm thấy nơi này không tệ lắm, vì nó hợp với chiếc hộp nhỏ quý báu, cổ xưa và thanh lịch của hắn.
Trương Lam muốn dọn ra riêng từ đời kiếp nào, nhưng luôn không thể thành công.
Mặc dù hiện giờ cô là người nổi bật dữ dội giữa đám bạn đồng lứa, nhưng kẻ làm chủ nhà vẫn là mấy người của thế hệ trước. Chỉ cần ông cụ Trương Chính Sơ không gật đầu, cô có phát cáu kiểu bà thím cũng không có tác dụng.
Nhà của Trương Lam và Trương Nhã Lâm thông với nhau.
Lúc ba người một rối trở về, Trương Nhã Lâm cũng mới thành kính thắp một nến nhang với chiếc hộp.
Vừa nghe thấy tiếng động sát vách, hắn đã rửa tay đi sang ngay. Người không tới nhưng giọng đã tới trước: “Sao rồi? Hỏi được đầu đuôi sự việc chưa?”
Trương Lam sai người đưa Chu Húc đang mù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-quan/1355448/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.