🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Quảng cáo cho thuê???

Đúng là một ý tưởng tệ hại, khổ cho cậu vì đã nặn óc nghĩ ra nhé. Rõ ràng là Văn Thời không hề tán thành chuyện này.

Người này mà không vui thì cảm xúc sẽ hiện ngay trên mặt, rét vãi tèo. Chú lùn bị đông cứng tới mức hơi ngu người, ngượng ngùng nói: “Như vậy không tốt sao ạ?”

“Tốt chỗ nào?” Văn Thời nói.

Một dấu chấm hỏi từ từ nhú lên trên đỉnh đầu chú lùn.

Văn Thời đứng đối diện với cậu một lúc lâu, cuối cùng mới nhận ra Thẩm Kiều lanh lợi kia không còn ở đây nữa.

Trước đây anh chỉ cần nghĩ thầm, đối phương sẽ hiểu ý liền, làm anh quen thói có thể nói một chữ thì tuyệt đối không nói hai. Bây giờ lại không thể như thế nữa, anh phải nói ra suy nghĩ trong lòng mình.

Bởi vậy anh nói: “Cậu có biết chúng ta đang làm gì không hả? Cậu rao gọi hai khách thuê bình thường tới ở, ngoảnh đầu nhìn đống đồ cứ tới giờ là kêu rân trời cả khu nghe được đi, cậu muốn hù họ hay hù ai?”

Chú lùn: “Dạ em thành thật xin lỗi.”

Đầu óc của người này hơi kém, nhưng lời xin lỗi lại bật ra khỏi mồm rất nhanh. Nét mặt của Văn Thời dần bớt lạnh đi, định rầy tới đó thì thôi, ai ngờ lại thấy đối phương ủ rũ cụp đuôi bổ sung một câu: “Thì cứ hạ giá thấp hơn tiền thuê ngoài đường là được mà, hai phòng cũng gom được hơn 7,000 đó anh.”

Văn Thời: “…”

Khái niệm về giá của anh còn dừng ở năm 1995, nghe thấy con số này

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-quan/1355425/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.