Gió biển mằn mặn phất qua mặt biển tạo ra bọt sóng trắng xóa.
Nơi này là cung điện của hải chủ Thập Nhất hải, sừng sững trên một hòn đảo nhỏ, nguy nga hùng vĩ. Tòa cung điện này vốn không cho yêu thú bình thường tới gần, hải chủ Thập Nhất hải luôn ở đây tận tình hoan ca, mà hiện giờ đại năng đứng đầu hai tộc lại tụ tập ở đây thảo luận quy định cụ thể.
Chuyện này Hạo Tinh Tử tôn giả và Quỷ Viêm lão tổ am hiểu hơn, vì thế Huyền Linh Tử chỉ ngồi ở một bên không nhúng tay. Độc Tuyệt Thiên lão cũng bình tĩnh ngồi ở bên cạnh, ẩn giấu mọi cảm xúc.
Lông mày Âm Cơ cau lại, đôi đồng tử rắn đã thu lại thành một đường thẳng, tản ra ánh sáng xanh, ả kiên định nói: “Nhân tộc các ngươi đã hủy đi yêu đan của Hào Minh, còn vọng tưởng yêu đan của Hình Nguy? Tuyệt đối không có khả năng!”
Để tránh cho Hình Nguy khó chịu, hiệp thương lần này không có mặt hắn.
Ngọc Thanh Tử tôn giả nhíu mày nói: “Đây là điểm mấu chốt của chúng ta.”
Âm Cơ híp mắt nhìn nàng, sau đó quay đầu nhìn Hạo Tinh Tử, nói: “Từ Thập Nhất hải tới phía Đông yêu cảnh có thể giao cho Nhân tộc, cách mười năm chúng ta sẽ tiến cống cho Nhân tộc, ngàn viên Bích Ba châu ở Đệ Tứ hải, vạn khúc Trường Sinh mộc ở Đệ Nhị hải, không một câu phàn nàn.”
Hạo Tinh Tử nói: “Các ngươi không muốn thỏa hiệp chuyện Hình Nguy sao?”
Lưỡi rắn liên tục thè ra phát ra tiếng “xè xè”. Âm Cơ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-phai-huu-thoai-thuyet/1457343/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.