Khi Lạc Tiệm Thanh mang theo mười hai cây cải đỏ kia đi vào thành Nghi Thiên của Lương Châu thì mặt trời đã lên cao.
Mười hai vị tu sĩ mặc đồ của Luyện Khí kỳ, còn có một tu sĩ Kim Đan kỳ tuấn mỹ, đội hình như vậy thật sự quá mạnh, hấp dẫn không ít ánh mắt người xung quanh. Bên trong thành không thể phi hành nên đám người Lạc Tiệm Thanh bèn đi xuống, nâng bước đi vào thành Nghi Thiên.
Mới vừa vào thành, Lạc Tiệm Thanh đã thấy bốn vị sư đệ sư muội Trúc Cơ kỳ và mười hai đệ tử mới.
Bốn vị đệ tử kia khi nhìn thấy Lạc Tiệm Thanh thì đồng loạt hành lễ, hô: “Đại sư huynh”.
Mười hai đệ tử mới cũng lập tức hành lễ: “Đại sư huynh.”
Lạc Tiệm Thanh hơi gật đầu, ánh mắt bình thản quét một vòng. Khi nhìn thấy Lý Tu Thần cũng không có phản ứng gì, chỉ bình tĩnh rời mắt sang chỗ khác, sau đó dẫn dắt cả nhóm đi vào bên trong thành Nghi Thiên, tập hợp với người phái Nghi Thiên.
Trong một khách điếm lớn nhất trong thành, một hán tử nhân cao mã đại lúc nhìn thấy Lạc Tiệm Thanh, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó chắp tay nói: “Vị đạo hữu này, ta là trưởng lão Lưu Đông của phái Nghi Thiên, về chuyện bí cảnh ta đã phái người đến tra xét, hôm nay mời mọi người tạm thời ngủ lại ở khách điếm này, sáng sớm mai ta sẽ dẫn mọi người tới cửa vào bí cảnh.”. Dừng một chút, hán tử kia lại nói: “Không biết nên xưng hô thế nào với đạo hữu?”
Đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-phai-huu-thoai-thuyet/1457241/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.