Tần Tu cảm thấy kinh mạch đình trệ, thậm chí có đôi chỗ còn bị hư hại. Trải qua một ngày tồi tệ làm thân thể vốn đã rã rời, bây giờ lại được Ông Bạch Thuật đấm bóp thoải mái, mí mắt bắt đầu đánh nhau, đầu óc cũng trở nên mơ màng.
Thế nhưng, tu luyện hết sức mới có hiệu quả tốt, có lẽ còn có thể đột phá, nghĩ tới đây Tần Tu ráng lên tinh thần, bắt đầu tu luyện trong tư thế nằm đo đất.
Linh khí chứa trong Linh Ngọc chui vào lòng bàn tay, từng kinh mạch cảm nhận cỗ khí tức kia bắt đầu xao động bồn chồn. Y cảm nhận được trong cơ thể như có một đại quân hỗn loạn. Tần Tu dẫn dắt linh khí cẩn thận du chuyển toàn thân, làm dịu kinh mạch khô kiệt. Sau khi dùng hết ba bốn khối linh ngọc, kinh mạch mới phục hồi không sai biệt lắm.
Điều làm Tần Tu vui mừng nhất là hai đại huyệt vị lại dãn ra! Mừng rỡ hân hoan sau, y vội vàng điều động linh lực đánh vào hai nơi kia. Đả thông kinh mạch là chuyện mất sức tốn thời gian, nên Tần Tu lại dùng thêm hai khối linh ngọc chuẩn bị đánh kháng chiến trường kì. Linh lực ăn mòn huyệt vị tựa như nước thuỷ triều cọ rửa bờ sông, lấy thế nước chảy đá mòn mà đánh giằng co với nhau.
Nhìn thấy Tần Tu im lặng chìm đắm trong tu luyện, Ông Bạch Thuật chỉ có thể tự mình động thủ mặc lại quần áo cho y. Không ngờ người này lại chuyên cần như vậy, đâu phải ngẫu nhiên mà Tần Tu có thể đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-phai-dich-chuc-trach/1457410/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.