Anh hùng trên đời này đều có chung một giấc mộng - Hậu cung, nhưng đằng sau hai chữ ấy, là Thiên hạ.
_ghi chép.
Tần Tu chậm rãi mở mắt, ánh trăng thanh tĩnh rọi vào mắt y, từng vì sao điểm xuyết trời đêm cứ lập lòe ảm đạm, những vầng ngân bàng bạc êm dịu mà mơ hồ, trời đất trước mắt mờ mịt trong làn hơi nước mờ ảo.
Gió đêm vi vu thổi, bóng cây lay động. Tần Tu chỉ cảm thấy từ đầu đến vai nóng lạnh khác thường, y nhíu mày, rụt cả người vào trong làn nước.
Thỉnh thoảng có vài tiếng ve kêu, từ xa vọng lại như có như không, cho thấy nơi này... không phải là mộng cảnh!
Tần Tu bóp trán ngồi đó, tự hỏi lẽ nào mình lại cứ vậy mà biến mất? Y chỉ là phát sốt nên vào bệnh viện truyền dịch, sao khi tỉnh dậy lại ở thế giới khác thế này?
Tiếp tục ngủ thêm chút nữa, tỉnh dậy rồi liệu có thể trở về hay không?
Tần Tu ngâm mình trong ôn tuyền mất nửa canh giờ, chờ đợi các loại kỳ tích xuất hiện, nhưng gió đêm vẫn cứ hiu hiu thổi, ve sầu vẫn cứ râm ran kêu, ôn tuyền vẫn ấm áp, ngoại trừ ánh trăng đang từ từ biến mất, còn lại tất cả hoàn toàn không thay đổi.
Y cam chịu số phận đứng dậy, lại phát hiện thân thể có chút không đúng, sờ sờ xương bả vai, lại sờ sờ mặt, vuốt ve các khớp xương ngón tay... Đây không phải thân thể của y. Cúi đầu quan sát một hồi, trong đầu y chỉ nhảy ra bốn chữ "nõn nà như ngọc". Cái thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-phai-dich-chuc-trach/1457399/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.