🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Kết hôn

“Cái gì?”

Thiệu Vanh đứng sững tại chỗ, khuôn mặt ngây ra.

“Em định lợi dụng mối quan hệ hợp tác với quân đội để phát triển lâu dài ở Đông Nguyên Thành,” Thôi Hòa bước lên một bước, tiến gần Alpha hơn, “Sau đó nói chuyện hôn sự với chị, rồi tổ chức đám cưới.”

“Mà không, đám cưới phải tổ chức thật lớn. Trước tiên, phải đính hôn đã, định rõ danh phận trước.”

Nói xong, ánh mắt sâu thẳm của Thôi Hòa dừng lại trên vai Thiệu Vanh, sau đó kéo mạnh áo khoác che lại phần da kia.

Nàng thực sự cảm thấy vùng da đó rất chướng mắt, không muốn nhìn thấy nữa.

“Đợi... Đợi đã,” Thiệu Vanh đau đầu xoa xoa thái dương, “Kết hôn sao?”

“Thôi Hòa, có phải em hiểu lầm gì về mối quan hệ giữa chúng ta không?”

Thiệu Vanh thở dài, vẻ mặt dần trở nên nghiêm trọng:“Chuyện trên phi thuyền lần đó là một tai nạn. Nếu không phải tôi, cũng sẽ là một Alpha khác.”

“Sẽ không có Alpha khác! Là chị...”

Thôi Hòa vội vàng phản bác nhưng bị Thiệu Vanh ngắt lời: “Em bình tĩnh lại, nghe tôi nói.”

Thiệu Vanh đặt hai tay lên đôi vai mảnh mai của Thôi Hòa.

Trong lòng nàng thầm thán phục: Một omega yếu ớt như vậy mà có thể gánh vác cả gia tộc Thôi thị lớn mạnh, thực sự đáng khâm phục.

Sau đó, nàng nghiêm mặt, giải thích một cách nghiêm túc:

"Tôi thực sự không phải là lựa chọn tốt. Thôi thị cần em, và em cũng cần một chỗ dựa mạnh mẽ, đó phải là một Alpha có thể hỗ trợ sự nghiệp và cuộc sống của em, và người đó không nên là tôi.

Em có biết tuổi trung bình của tất cả các Alpha đang tại ngũ ở quân bộ là bao nhiêu không? Chỉ 25 tuổi thôi. Phần lớn các Alpha trong năm đầu tiên sau khi tốt nghiệp quân đội, tỷ lệ tử vong đã lên đến 65%. Chưa kể, trong những năm tiếp theo sau khi nhập ngũ…

Tôi đã 28 tuổi rồi. Càng lớn tuổi, thể năng cũng bắt đầu suy giảm. Tỷ lệ sống sót trên chiến trường… cũng không đủ. Tôi sớm muộn gì cũng sẽ chết. Tôi không muốn bất kỳ ai phải buồn bã vì một kẻ đã định sẵn rằng sẽ chết như tôi."

Thiệu Vanh cúi đầu, ánh mắt dời xuống mặt đất, giọng nói mang theo nỗi buồn nhàn nhạt dần trầm xuống:

"Cảm giác đó, tôi đã trải qua rồi. Đau lòng lắm. Tôi nghĩ là em cũng hiểu, vì vậy cho nên, tôi không thể kết hôn."

Nàng thực sự nghĩ như vậy. Ngay từ đầu đã không muốn dây dưa sâu sắc với bất kỳ Omega nào. Thực tế cũng là như thế, nếu chỉ là những mối tình chớp nhoáng với các Omega, thì dù có chết đi, đối với họ, cũng chỉ như đầu ngón tay bị mắc vào một cái gai nhọn mà thôi. Sau cơn đau ngắn ngủi, thậm chí đến máu cũng không chảy.

Ngay lập tức, trên má truyền đến một cơn đau nhói.

Thiệu Vanh ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Thôi Hòa không chút biểu cảm, dùng sức kéo mạnh mặt nàng, như thể cực kỳ bất mãn với những lời nàng vừa nói.

Thôi Hòa lạnh lùng nói: "Nhổ ra."

"Ai nói chị sẽ chết chứ! Nhổ cái chữ 'chết' đó ra ngay!"

"A, Thôi Hòa, đau!" Thiệu Vanh hoàn toàn không ngờ Omega lại phản ứng như vậy.

Lực trên tay Omega ngày càng mạnh hơn, làm da mặt mỏng manh của Thiệu Vanh bị kéo căng ra, khóe miệng bị ép phải cong lên bất đắc dĩ.

Khuôn mặt anh khí của Thiệu Vanh giờ đây méo xệch thành vẻ ngốc nghếch.

Thôi Hòa mạnh mẽ tuyên bố:“Không muốn kết hôn thì không kết, yêu đương cũng được.”

Thiệu Vanh nhăn mặt vì đau, nhưng vẫn cứng đầu từ chối:“Yêu đương cũng không được. Chúng ta không có nền tảng tình cảm.”

“Hừ, không có tình cảm thì vun đắp. Hay là chị chê em không đủ xinh đẹp, không xứng với chị?”

“Không... Không phải vậy,” trước mắt Thiệu Vanh tối sầm lại, “Là tôi không xứng với em. Em cũng thấy rồi đấy, tôi... Tôi có nhiều bạn tình. Tôi không sạch sẽ.”

Lời vừa nói ra, mặt đau như thể bị người ta véo mạnh.

“Cắt đứt đi,” ánh mắt xanh thẳm của Thôi Hòa như có thể xuyên thấu lòng người. Nàng lạnh lùng liếc xuống phần dưới của Thiệu Vanh:“Hoặc em sẽ cắt phăng nó đi.”

“Chị tự chọn một đi.”

“Thôi Hòa, thả tay ra trước đã, ui... đau.”

Cuối cùng, khi Thôi Hòa chịu thả tay, Thiệu Vanh hít một hơi lạnh, xoa xoa má bên bị véo, làn da gần như đỏ tấy lên.

“Tôi không chọn đâu.”

“Thôi Hòa, em rất tốt,” Thiệu Vanh cân nhắc từ ngữ, lần đầu tiên bị người khác xem như đối tượng kết hôn, “Em là một Omega rất tốt, nhưng tôi không xứng với em.”

“Hừ,” Thôi Hòa vuốt lại mái tóc đen mềm mại, khuôn mặt thanh tú kiêu kỳ bỗng chốc tối lại, “Chị đang muốn phát thẻ ‘người tốt’ cho em sao?”

“Đã thử thân thể em rồi mà không chịu chịu trách nhiệm sao? Ý chị là vậy à? Cấp trên, cấp dưới, đồng nghiệp của chị có biết chị là loại người như thế không?”

“Đó chỉ là một lần...”

“Đừng lấy tai nạn ra làm cái cớ,” sắc mặt Thôi Hòa càng tệ hơn, ánh mắt lạnh lùng như dao cắt, dường như có thể xé nát Thiệu Vanh từ xa, “Chị dám nói lúc đó chị không thèm khát em đến phát cuồng không?”

Thiệu Vanh á khẩu không trả lời được.

Là một Alpha tráng niên tràn đầy sức sống, thấy cơ thể trắng tuyết mềm mại của Omega, làm sao nàng có thể không động lòng?

“Chị tin không, ngay bây giờ em sẽ ra ngoài gọi cấp dưới của chị vào đây, để họ thấy bộ mặt xấu xa của vị thượng tướng này?”

Thiệu Vanh hoàn toàn không thể nói lại Thôi Hòa, cũng chẳng thể thuyết phục được.

Nàng chỉ có thể vô thức dùng thân hình cao lớn chặn cửa, luống cuống nói:

“Đừng như vậy. Ngoài chuyện yêu đương và kết hôn, em muốn tôi làm gì cũng được, tôi đều đồng ý, được không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.