Thiếu chút nữa bị phát hiện, Mộ Linh ở trong lòng ngực còn ngoáy mông đòi nắc
Thiệu Vanh phát hiện tầm mắt Trịnh Thước không nhìn tới các nàng mà dừng ở thân xe, như đang nghiên cứu cái gì.
Tâm trạng căng thẳng liền thả lỏng.
Xem ra cửa sổ xe thương gia của Mộ Linh có dán màng riêng tư.
Loại cửa sổ này chỉ có thể ở trong nhìn ra ngoài, từ ngoài nhìn vào chỉ thấy một màu đen nhánh.
"Ui......"
Bộ ngực đau xót.
Thiệu Vanh rũ mắt, nhíu mày.
Omega trong lòng ngực lại gây sóng gió.
Nàng nhìn thấy Mộ Linh nhe hàm răng trắng như tuyết cắn đầu ti nàng, đầy mặt bất mãn nói: "Cô nhấp đi chứ ~~ ô...... Ngứa ~~" Nhục hành ngâm trong thủy huyệt rõ ràng cảm giác được một trận siết chặt kẹp lấy hành thân.
Mộ Linh cư nhiên khó nhịn đến mức mấp máy vách trong siết dương vật nàng.
"Ha a ~~ Mộ Linh, đừng nghịch...... Chặt quá......"
"Sao không làm nữa ~~ ưm ~~ Làm gì thế! Đừng bóp mông tôi!"
Bị Omega trên người la lối, Thiệu Vanh không có thời gian để ý tới, chỉ có thể dùng tay nắm chặt eo mông.
Nàng nhìn ra bên ngoài một cái.
Bên cạnh Trịnh Thước bỗng xuất hiện thêm một người làm nàng cứng đờ cả người.
"Ô, đây là xe của mẹ tôi mà, xem ra mẹ đã về đến nhà rồi."
Mộ Nguyệt đi tới.
Đứng bên cạnh Trịnh Thước, tùy ý nhìn vào bên trong cửa sổ.
Một cái liếc mắt này cơ hồ làm Thiệu Vanh dựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-mem-bi-mat/3731644/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.