Thôi tiểu thư sao cứ dây dưa nàng không thôi?
Ngẩng đầu nhìn ánh sáng từ phòng của Omega ở trên cao, Thiệu Vanh bật cười tự giễu một tiếng.
Quả nhiên...
Mối quan hệ giữa Kiều Linh và Trịnh tổng không hề đơn giản.
Thiệu Vanh nhớ lại lần dò hỏi trước đây, khi đó Kiều Linh không trả lời thẳng mà chuyển sang chuyện khác.
Nhịp tim đang dồn dập từ từ chậm lại, từng nhịp nặng nề đập lên lồng ngực, trong khoảng trống lặng lẽ trào ra cảm giác chua xót.
“Haa…”
Gió đêm thổi đến, dù là một Alpha thân cường thể tráng như Thiệu Vanh cũng lần đầu cảm thấy hơi lạnh, để rồi cùng với làn gió đó, nàng cố xua đi chút tin tức tố mùi rượu của Kiều Linh còn lưu lại trên cơ thể mình.
Về thôi.
Thiệu Vanh thầm nói với bản thân, vòng ra phía trước từ mặt sau của nhà khách, định từ con đường lớn mà đi ra.
Khi nàng đến gần cổng chính,
“Thiệu Vanh?!”
Một tiếng quát khẽ làm nàng dừng bước.
"…"
Nhìn thấy Omega đang tiến về phía mình, Thiệu Vanh cảm thấy vô cùng phi lý. Tại sao nàng có thể gặp lại Thôi Hòa ở đây?!
Nàng nghĩ sau chuyện lần trước, hai người đã coi như không còn nợ gì nhau và sẽ không bao giờ gặp lại nữa mới phải.
Thôi Hòa vẫn mặc một chiếc váy trắng tinh khôi, trên người khoác thêm một chiếc áo len mỏng màu kem nhạt, tạo cảm giác thanh khiết trong sáng. Nàng hơi kéo áo lại để chống chọi với gió lạnh đêm khuya,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-mem-bi-mat/3715545/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.