Ngồi cưỡi thượng tướng, cởi bỏ giam cầm, đụ tàn bạo tiết dục
Khoảnh khắc bị xuyên qua, cảm giác đau đớn vượt quá tưởng tượng.
Chu Diệp cảm giác được tiểu huyệt của mình như bị đâm nứt ra, căng đến mức sắp mất đi tri giác.
Nàng rất lo lắng hồi hộp.
Nhưng nhìn vẻ mặt mềm yếu mê man của Thiệu Vanh khi nói ra những lời như vậy,
Nàng căn bản không khống chế được......
Trái tim không nhịn được, đớn đau,
Chu Diệp chống ngực Alpha, gỡ mặt nạ dưỡng khí xuống, đặt môi lên đôi môi nàng khát cầu từ lâu.
"Khốn kiếp!"
Nàng há mồm, hung hăng cắn môi Alpha.
Làm phó quan của thượng tướng Thiệu Vanh, nàng hiểu rõ nàng ấy, còn biết cả chút chuyện xưa bí mật về "Tác Lạc".
Cũng bởi vì như thế, nàng biết Thiệu Vanh đang nghiêm túc.
Vào cái khoảnh khắc mà Alpha trước mắt này mất đi cha mẹ, nàng ấy đã giao phó cuộc đời mình cho chiến trường, tự mình chủ động từ bỏ tương lai.
Ngày nối tiếp đêm không ngừng huấn luyện, mỗi lần từ chiến trường trở về là một lần vết thương chồng chất.
Thiệu Vanh đều sẽ coi nhẹ vết thương trên người, nói rằng không hề để tâm.
Còn Chu Diệp nàng thì sao?
Dù có đau lòng khổ sở,
Nàng cũng chỉ là phó quan của nàng ấy, không thể vượt qua nửa bước Lôi Trì.
Nàng thích nàng ấy thì đã sao? Có thể thay đổi được gì?
Chỉ có thể đau khổ như một người mất đi bàn tay đang cố gắng mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-mem-bi-mat/3645659/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.