Chương trước
Chương sau
Thiệu Vanh niên thiếu, quỳ gối trước mặt nữ nhân bị đùa bỡn nơi riêng tư

"Xin chào, Sài phu nhân."

Thiệu Vanh hồi hộp nuốt nước bọt, có chút bất an đứng thẳng trước mặt nữ nhân.

Lần đầu tiên nàng ở trong một phòng khách sạn tráng lệ huy hoàng tới vậy.

Trong phòng rộng lớn sáng sủa, để đầy đồ vật xa xỉ đủ loại kiểu dáng mà nàng chưa từng gặp qua, thậm chí thảm nhung dưới chân cũng mềm mại lạ thường, hoa văn cầu kỳ thoạt nhìn rất đắt tiền, làm nàng run sợ không dám giẫm mạnh.

Sài phu nhân ngồi nghiêng người trên chiếc sofa ba chỗ cạnh cửa sổ, tay nâng ly rượu đong đưa, rượu đỏ tươi xoay tròn trong ly.

Bên người còn đứng một nữ nhân khác.

Thiệu Vanh không dám nhìn nhiều, cúi đầu, sợ sệt nhìn về phía mũi chân của mình.

"Cởi đi."

Tuy rằng đã sớm biết đến đây là để làm gì,

Thiệu Vanh vẫn cảm thấy hồi hộp bối rối, ngón tay hơi run, cởi từng cúc áo.

Nàng vẫn đang mặc bộ đồ phục vụ, áo sơmi trắng cùng áo choàng đen.

Nhấp đôi môi hơi khô khốc, cởi sạch quần áo trên người gấp gọn gàng để sang một bên.

Đôi tay có chút mất tự nhiên đan chéo che trước người.

"Ồ, cô em cho rằng thứ đó của cô em hấp dẫn người ta lắm sao? Lấy cái tay ra."

Sài phu nhân lạnh giọng cười nhạo làm Thiệu Vanh đỏ cả mặt, chỉ có thể nghe lời mà chắp tay ra sau lưng

"Lại đây, quỳ xuống."

Người bên cạnh đưa cho phu nhân cây quải trượng,

Nữ nhân nắm đầu trượng kim loại hình đầu lâu, chỉ chỉ vào một số chỗ trước người nàng.

Cảm giác nhục nhã trỗi dậy mãnh liệt trong lòng,

Thiệu Vanh thật sự muốn không làm nữa, cầm quần áo xoay người rời đi......

Nhưng vừa nhớ tới xấp tiền kia, nhiều đến mức đủ cho nàng và Lâm Chân học ba năm ở trường Quân sự.

Nàng nhẫn nhịn, thuận theo quỳ gối trước mặt Sài phu nhân.

Cây trượng gỗ lạnh lẽo cứng cáp kia bị Sài phu nhân nắm trong tay, khảy vào dương vật chưa cương cứng của nàng.

"Kích cỡ, cũng không tệ lắm, từng dùng chưa?"

"Chưa ạ."

Thiệu Vanh cố kìm nén, để mặc cho nữ nhân chọc chọc điểm điểm lên người nàng.

Alpha khi đó, mỗi ngày đều bận rộn đi làm, bị thiếu dinh dưỡng, thân thể không mấy cường tráng.

Tuy rằng tay chân đều dài, nhưng cũng gầy gò, toàn bộ thân thể đều mang đến cảm giác nụ hoa non lành mới nở và thiếu niên rạng rỡ dưới ánh mặt trời.

"Tiểu Nhã, làm cô ta cứng lên."

Thiệu Vanh sửng sốt trong giây lát, nhìn cô gái kia đang hướng tới nàng.

"Này...... Này?"

Nàng theo bản năng muốn lui về sau, đầu vai liền ăn ngay một trượng mạnh.

"Ui......"

"Không được nhúc nhích." Sài phu nhân mở miệng ra lệnh, giọng đầy răn đe.

Cô gái tên Tiểu Nhã kia đi tới, đặt tay lên đầu vai nàng quỳ xuống, dần dần tới gần, sau đó hôn lên cổ nàng.

Cả người Thiệu Vanh cứng đờ, ngửi được hương thơm trên người Omega,

Nước sốt ngọt ngào quay cuồng nơi chóp mũi, nàng cảm thấy như đã nhấm nháp được trái cây thơm ngọt, cổ họng mất tự nhiên cuộn lên.

Là hương vị nàng chưa từng hưởng qua......

Mùi vải ngọt ngào.

Bàn tay Tiểu Nhã thon dài, vuốt ve ngực nàng,

Thiệu Vanh nghiêng đầu đi nhìn nàng,

Đây là một đại Omega thoạt nhìn không khác nàng là mấy, mất tự nhiên rũ mắt xuống, né tránh ánh nhìn chăm chú của nàng.

Động tác lại thuần thục lay lay bầu vú non trẻ vừa mới trưởng thành của nàng.

Sài phu nhân dùng quải trượng điểm điểm vào nhục hành đã cương cứng của Thiệu Vanh.

Cạnh gỗ cứng quét qua quy đầu nhạy cảm của nàng, làm nàng kêu rên ra tiếng.

"Không có bất cứ một Alpha nào có thể cự tuyệt hương vị của Tiểu Nhã."

Sau đó, Sài phu nhân đánh mạnh một trượng vào đầu vai Thiệu Vanh, "Đây là nguyên nhân ta chán ghét Alpha."

Thiệu Vanh che lại bả vai, bị đánh liên tiếp hai lần, xương bả vai gầy gò không có thịt của nàng vô cùng đau đớn.

Nàng khó hiểu ngẩng đầu nhìn về phía nữ nhân tôn quý trước mặt, hỏi:

"Vậy tại sao lại muốn tìm tôi?"

Có lẽ do bầu không khí cho phép, làm Thiệu Vanh có dũng khí hỏi ra.

"À......"

Sài phu nhân cười nhạo một tiếng, nắm quải trượng để ngay bụng dưới Thiệu Vanh, ánh sáng trong mắt lên xuống, tối tăm không rõ.

"Cư nhiên có đứa không sợ chết, còn dám hỏi nguyên nhân?"

Thiệu Vanh cảm giác được,

Tiểu Nhã vội vàng bắt lấy cánh tay nàng, dùng sức lay lay, tựa hồ muốn ngăn cản nàng tiếp tục tìm hiểu.

Quải trượng gỗ dời xuống chống lên nhục hành Thiệu Vanh đè xuống.

"Úi......"

Khúc thịt cương cứng bị đè lên thảm, lún vào lông tơ mịn.

Dương vật sau khi cương vừa to vừa dài, bị đè dưới thảm càng thấy được thiên phú dị lẫm.

"Chậc......"

Sài phu nhân thả ra.

Dương vật thiếu nữ sưng to cứng như đá, "Bộp" một tiếng giòn vang, đánh vào bụng nhỏ của chính mình.

"Nếu cô đã muốn biết," ánh mắt Sài phu nhân bỗng trở nên ái muội, "Ta liền nói cho cô."

"Bởi vì ta đã gấp không chờ nổi."

Cây trượng lại đè lên đầu nấm Thiệu Vanh.

"Muốn dùng quải trượng đập nát cây này của cô."

Thiệu Vanh hoài nghi mình đã nghe lầm, "Cái gì?"

Nàng cảm giác được, Tiểu Nhã nắm cánh tay nàng, lắc nhẹ.

"Ta nói là," khuôn mặt mỹ lệ ưu nhã của Sài phu nhân lần đầu hòa ái với nàng như vậy.

Nhưng mà......

Nụ cười trên mặt lại làm Alpha sợ hãi, "Ta đã gấp không chờ nổi, muốn đánh gãy cây dương vật xấu xí này của cô em."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.