Thượng tướng và phó quan, Beta ngồi lên người nàng
"Rốt cuộc cô muốn làm gì?"
Đối mặt lời chất vấn gần như lạnh băng của Thiệu Vanh, Chu Diệp cũng không có phản ứng gì đặc biệt, vẫn cứ ngồi trên ghế làm việc mà Thiệu Vanh không thường dùng, cẩn thận đọc công văn trước mặt.
Trên bàn sách ngoại trừ đèn bàn màu đen, chỉ có một ống đựng bút và một chậu xương rồng.
Những thứ đó...... Đều là Chu Diệp tự mình thêm vào.
Nàng thường ở trong ký túc xá của thượng tướng, hàng ngày lật xem các tài liệu cần phê duyệt.
Mà thượng tướng, gần như đã xem sân huấn luyện như nhà mình.
"Em không muốn làm gì cả, thượng tướng." Chu Diệp vén một lọn tóc trước mặt ra sau tai.
Nàng thường xuyên buộc tóc, buộc tóc đuôi ngựa trông nàng sẽ càng thanh tú hơn, "Em chỉ muốn để ngài nghỉ ngơi thật tốt, em nói rồi."
Lời nói bình tĩnh này trái lại làm Thiệu Vanh càng cảm thấy khác thường, Thiệu Vanh lạnh nhạt nói: "Tôi đã bị cô trói gô chân tay thế này mà cô còn nói mấy lời hay ý đẹp đó để đối phó tôi."
"Lời hay ý đẹp?"
Chu Diệp nghi hoặc hỏi ngược lại, ngồi ngay ngắn trên ghế nhìn qua, sống lưng vẫn luôn thẳng tắp, "Em thật tình muốn để ngài hảo hảo nghỉ ngơi."
Sau đó phó quan có chút bất đắc dĩ đứng lên, tháo đầu tóc buộc sau đầu ra, tóc thẳng màu nâu tản ra xõa xuống đầu vai.
Thản nhiên đi tới vài bước, ngồi lên mép giường đơn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-mem-bi-mat/3620266/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.