Chương trước
Chương sau
Cô có thể gọi tôi lão bà; bú cái đầu vú bị lún ra ngoài

Bị Alpha giã ầm ầm.

Ức Từ đối với làm tình và khoái cảm mãnh liệt như vậy, đã hoàn toàn không biết làm sao.

Đôi tay không biết nên đặt ở nơi nào, chỉ biết cong khuỷu tay bắt lấy ga trải giường, từ miệng mũi thoát ra tiếng rên rỉ nhè nhẹ.

Cũng không dám nhấc chân móc vào eo Thiệu Vanh, cong đầu gối đón nhận khoái cảm ồ ạt mãnh liệt, gan bàn chân điên cuồng dẫm lên giường vô số lần.

Thiệu Vanh nhìn thấy liền bắt lấy chân Ức Từ quấn lên eo rắn chắc của mình.

"Chậm một chút...... A a a ~~"

Đến cự tuyệt cũng nhẹ giọng nỉ non như ruồi muỗi.

Hốc mắt Thiệu Vanh nóng lên, nắm đùi mềm của Ức Từ đụ phành phạch.

Nàng căn bản không dừng được, khoái cảm đâm lút cán cơ hồ làm xương sống nàng tê dại.

Tình dục lắng đọng làm tế bào toàn thân trên dưới đều bắt đầu trỗi dậy, cơ bắp căng đủ sức lực, vận sức chờ phát động.

Nàng duỗi tay bắt lấy một bên vú Ức Từ, đầu ngón tay khẩy đỉnh vú lún vào, thịt vú đầy tràn ra khe hở ngón tay.

Hộc ra một ngụm nhiệt khí, nói: "Bây giờ cô cứ coi tôi như lão bà của cô, thoải mái đi."

Sau đó, nàng sáp đến càng gần, chóp mũi dán lên má Omega làm nàng hơi ngứa ngáy.

"Không phải chúng ta đang trả thù vợ cô sao?"

"Nhiệt tình hơn nữa đi, lớn mật hơn nữa đi, chúng ta cùng nhau trả thù tên khốn kiếp đó."

Lại một lần, quy đầu nã trúng điểm G.

Làm Ức Từ vô pháp giữ được bình tĩnh, ngậm nước mắt ngưởng cổ lên, cả người nhẹ nhàng run rẩy.

Thiệu Vanh cố ý đâm giãn lồn nàng ra, đâm liên tục vào chỗ sướng của nàng không chịu dừng lại một giây.

"A ~~ a ~~"

Ức Từ mềm giọng thở dốc.

Không khỏi chủ động nắm lấy cánh tay Thiệu Vanh, khẽ liếm môi dưới, do dự nói ra miệng, "Lão bà......".

Một tiếng này làm Thiệu Vanh vô pháp giữ được bình tĩnh, phóng túng sức lực nâng eo Omega lên, cơ hồ là cưỡng ép từ trên đóng xuống dưới, đi vào càng sâu.

Tư thế này giúp Alpha dễ dàng phát lực, tự dựa vào thể trọng là có thể đụ Ức Từ ná thở, nước dâm bắn tung toé không ngừng.

"Chậm một chút được không, lão...... bà...... Ứm......"

Ức Từ nói xong câu đó, sắc mặt dâm đãng đỏ bừng, dùng mu bàn tay che nửa khuôn mặt thanh lệ, chỉ lộ ra đôi mắt e lệ.

Hiển nhiên phải dụ cho Omega nóng nảy, đụ tàn nhẫn, mới chịu năn nỉ Thiệu Vanh. Thịt lồn theo động tác Thiệu Vanh không ngừng co rút lại, kẹp gậy thịt run nhè nhẹ.

Theo kinh nghiệm của nàng.

Lỗ nhỏ che kín hạt trơn bóng hẳn là không chịu nổi, đã sắp cao trào.

"Được."

Thiệu Vanh đáp, dứt khoát lưu loát rút nhục hành ra.

Dương vật to dài dính đầy nước sốt tản ra mùi chua giao hợp, nước dâm ướt dầm dề nhỏ giọt xuống dưới.

Nàng cúi xuống, nhẹ nhàng ngậm lấy ngực Ức Từ, nhục hành giữa háng để lên bụng nhỏ Omega.

Cái bụng trắng nõn mềm mại đối lập hoàn toàn với dương vật dữ tợn trướng hồng.

"A ~~"

Một tiếng kêu nhỏ đầy dục vọng phát ra từ trong miệng Ức Từ.

Thiệu Vanh nhẫn nại, đong đưa eo, làm quy đầu cọ xát bụng mềm, thu được một ít sảng ý.

Sau đó vươn đầu lưỡi, đánh vòng liếm láp nhũ thịt.

Núm vú bị lún làm cho đỉnh vú bị liếm vào bằng phẳng như bình nguyên, không có bất luận cảm xúc nhô lên nào.

Nhưng Ức Từ vẫn cảm nhận được bầu vú mẫn cảm mang đến một loại cảm thụ khác.

Omega hừ nhẹ, bắt đầu khó nhịn kẹp chân làm động tác nhỏ.

Vách trong mất đi quán tính cọ xát, sâu trong khoang thịt nổi lên trống trải cùng ngứa ngáy.

Thiệu Vanh hơi chu môi, hôn lên đầu vú, sau đó dùng sức hút vào một hơi, làm đầu ti nho nhỏ nháy mắt bị hút ra.

Nụ hoa hồng hào vốn đang ẩn náu, đột nhiên lộ ra bên ngoài sẽ càng thêm mẫn cảm.

Nàng không ngừng dùng cái lưỡi có phần thô ráp ngậm vào liếm láp, rà quanh đầu vú đánh vòng, mỗi lần nàng đều bú mạnh hơn, có thể cảm nhận được Ức Từ đã hơi ưỡn ưỡn ngực như muốn nhét vú vào trong miệng nàng.

Thiệu Vanh càng thêm dùng sức bú nốt cái vú bên kia ra.

Một bàn tay vê đùa ngực trái, ngực còn lại bị nàng ngậm lấy liếm chơi, đùa nghịch cặp vú trắng nõn đến đỏ bừng, một bên đã dính đầy dấu vết bú mút.

"Ha a...... Ha a......" Ức Từ bị khiêu khích đến sắc mặt đỏ hồng, khoái cảm trên ngực càng thôi thúc thân thể ngứa ngáy.

Nàng ôm đầu Thiệu Vanh, vuốt vuốt mái tóc đen, lựa lời nói: "Chúng ta...... Làm chính sự đi."

"Hữm? Chính sự?" Thiệu Vanh ngẩng đầu, môi thịt kéo sợi nước bọt, "Là muốn tôi đâm vào lỗ sao?"

Nàng duỗi tay xuống xem xét cửa huyệt Ức Từ, đã ọc ra một mảng trơn ướt, còn ướt hơn lúc vừa cắm vào khi nãy.

Vì thế,

Trong lòng nổi lên một chút ác niệm vi diệu.

Đại não như không chịu khống chế mà phát ra mệnh lệnh.

Thiệu Vanh nghe thấy tiếng mình nói: "Muốn bị đâm vào lỗ thì cầu xin tôi đi."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.