"Nói thì hay lắm, thân thể lại thành thật như vậy."
Quần lót bó chặt nhục hành mới vừa cởi ra, dương vật cương cứng như sắt liền ngơ ngác bắn thẳng ra ngoài, như một cây kiếm áp sát bụng nhỏ chỉa thẳng lên trời.
Bị hình ảnh ảo giác ảnh hưởng, toàn bộ mã nhãn chảy đầm đìa nước sốt, làm ướt toàn bộ đầu nấm.
"Ồ...... Cứng thành như vậy rồi, không muốn đụ tôi sao? Không muốn đánh dấu tôi sao?"
Thôi Hòa khép năm ngón tay của mình lại, lòng bàn tay chuyển động từ quy đầu, động tác nhẹ nhàng, nhưng lại làm tăng vọt độ nhạy cảm của Thiệu Vanh.
Omega dựa vào vai nàng cứ như tình nhân, thân mật áp vào tai, thỏ thẻ: "Đánh dấu tôi, là có thể kết hôn với tôi, thân thể Omega này của tôi, cô muốn đụ thế nào cũng được, tôi sẽ vĩnh viễn sống dựa vào cô, thần phục cô, ngay cả Thôi thị lớn mạnh cũng sẽ vào tay cô."
"Thượng tướng? Cần gì cái danh hiệu đó, trợ cấp đã ít ỏi lại còn nguy hiểm tính mạng, chẳng ích lợi gì."
"Không muốn sao? Ở trên phi thuyền cô đã hưởng qua hương vị của tôi, thấy thế nào? Cái lỗ của Omega sướng lắm phải không, bây giờ căng trướng đến thế này rồi, không muốn cắm vào thử lại sao?"
"Tôi ở ngay trước mặt cô đây, chỉ cần cô nói một tiếng, tôi sẽ giúp cô cởi bỏ còng tay." Hơi thở ấm áp mùi hoa ngọc lan, cảm giác ôn nhu vô cùng lưu luyến bao trùm lấy Thiệu Vanh.
Mà nàng cứ cắn chặt răng, cự tuyệt nói: "Không, tôi không muốn."
Từng tiếng ác ma thỏ thẻ ngọt ngào như là mứt trái cây, câu dẫn nàng rơi vào bẫy rập.
Cái tay kia không ngừng xoa bóp, lòng bàn tay mềm mại nhẹ nhàng như muốn mang khoái cảm đến mọi ngóc ngách, ngược lại khiến nàng cảm thấy như gãi không đến chỗ ngứa.
Gân xanh trên bụng nhỏ cũng bị ép phồng lên.
"Ha a......"
Thiệu Vanh nhẫn nại vất vả, cả người khô nóng lại không cách nào nhúc nhích, trên trán đã rịn đầy mồ hôi, không ngừng từ trán lăn xuống dưới.
Nàng tin, với nữ nhân tính khí thất thường như Thôi Hòa, nếu nàng biểu hiện ra bất cứ khác thường nào, e rằng không tránh khỏi cái chết.
Nhưng đồng thời nàng cũng đã hiểu lập trường của Thôi Hòa, dù sao đối với Omega này mà nói, nàng là một người hoàn toàn xa lạ, cho dù cứu người thì cũng chẳng khác gì cưỡng gian.
"Cô sẽ muốn."
Thôi Hòa từ bụng nhỏ nàng thăm dò một đường lên trên, dùng kéo cắt áo trong của nàng.
Cắt luôn cả áo ngực, ném sang một bên dưới đất.
"Cô cứ coi như tôi, là Omega đang cầu hoan cô."
"Người tình ta nguyện, cớ gì lại không muốn làm chứ?" Lòng bàn tay Thôi Hòa ướt dầm dề, trêu đùa hột tròn nơi đầu vú nàng, khi thì vòng quanh đầu vú xoay tròn, khi thì nhéo nhẹ xoa nắn.
Ngoại trừ băng vải hơi thấm chút máu ở bả vai, Thiệu Vanh đã trần trụi cả người bày ra trước mặt Thôi Hòa.
Hai tay bị còng treo hai bên, không có sức lực chỉ có thể bị tùy ý đùa nghịch.
Dáng người Alpha cực tốt, đường cong nuột nà, thân cao chân dài, tỷ lệ nửa người dưới cũng tốt, cơ bắp tay chân đẹp đẽ như báo đen cổ đại.
Nhưng sự chú ý của Thôi Hòa lại va vào những vết sẹo trên người Thiệu Vanh.
Toàn thân dày đặc những vết sẹo khác nhau, vết hung hiểm nhất là từ dưới bụng phải kéo dài lên ngực trái, rồi đến đầu vai, dựa vào tình trạng vết sẹo có thể nhìn ra gần như muốn chém đứt người Thiệu Vanh, nếu như đủ sâu, sẽ phạm tới tim, như vậy Alpha trước mắt này hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Khó trách...... Ở trên phi thuyền bị nàng bắn một phát súng, cũng có thể nén đau nhẫn nhịn được.
Đây không phải chuyện mà Alpha bình thường có thể làm được.
Thôi Hòa tạm thời dừng động tác trong chớp mắt, nhìn về phía cằm Thiệu Vanh ướt đẫm mồ hôi, ánh mắt có chút phức tạp.
Alpha trường kỳ sống ở biên cảnh, làn da hơi ngâm sáng hơn lúa mì, mồ hôi ướt đẫm trên người làm thân thể dã tính của Thiệu Vanh càng thêm ngon miệng.
Nàng nhìn xuống.
Nhục hành to lớn dán lên cơ bụng rõ ràng, cả người ướt đẫm.
Thôi Hòa không thể không thừa nhận, Thiệu Vanh có thể dễ dàng dựa vào mặt và thân hình thu hút mọi Omega, thậm chí ở chủ thành làm một minh tinh Alpha sống bằng thân thể cũng không phải là ý tồi.
Nàng nhấp môi không nói.
Duỗi tay bắt lấy dương vật dơ bẩn khiến người chán ghét, tuốt tuốt cho hả giận.
"Hứm......"
Thiệu Vanh hừ nhẹ một tiếng, khoái cảm giữa háng quá mức mãnh liệt.
Đôi tay bị còng xiềng xích nắm thành nắm tay, giật mạnh xuống khiến tay bị cấn đến trầy da.
Mồ hôi nhẫn nhịn từ trán chảy xuống, rơi tung tóe lên bả vai, theo nhũ thịt chảy tới bụng nhỏ, sau đó theo eo hông xuống đường cong bên dưới, dừng ở háng.
Tóc dài ngang vai đen như mực bết dính mồ hôi, thoạt nhìn ướt dầm dề.
"Thật sự không muốn đụ tôi sao? Sẽ còn sướng gấp mấy trăm lần thế này~"
Thủ pháp Thôi Hòa rất mới lạ.
Hoàn toàn không biết phải làm thế nào để thích nghi, bị tuốt từ trên xuống dưới hành thân, đôi khi lại lướt trúng chỗ nhạy cảm của Thiệu Vanh.
°° vote đi bé °°
Cô Trình bên kia thì 'Không muốn hôn tôi sao', chị Hòa bên này thì 'Không muốn ụ tôi sao', aishhhh, toàn yêu nghiệtttt 🙈🙈🙈.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]